VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 27

Hỏi sư tỷ, sư tỷ cũng không biết. Nhớ tới thời điểm bà vú ôm nàng đi

xuống, chẳng lẽ nơi này dưới lòng đất, nhưng lại có ngày có đêm mà,
chuyện gì đã xảy ra, hay là ảo ảnh?

“Thôi được”

Hàn Nguyệt Nguyệt buồn bực đem lòng bàn tay lật đi lật lại, mệt chết

đi được, cái thân thể nho nhỏ này đúng là khó hoạt động.

“Sư tỷ, tỷ dạy ta khinh công được không?”

Trong Dược cốc đều lấy một chữ trong võ công làm chủ, đó chính là

“trốn”, không trốn thoát sẽ dùng ám khí, dù sao bọn họ cũng hiểu về độc,
khả năng công kích đều không cao, nếu chọn đánh lại người ta, khẳng định
là đánh không lại.

Cho nên nàng không thể làm gì khác là liều mạng học khinh công, để

tránh sau này xông xáo giang hồ thời điểm gặp nguy có thể chạy trối chết.(
he..he…ta cũng sẽ giống nàng này tẩu vi là thượng sách).

Y Thường Thanh ngộ tính cực cao, khinh công đơn giản là xuất thần

nhập hóa, Y Huyên cũng có thể, chẳng qua nàng là một năm trước luyện
đến tầng thứ tám, bây giờ cũng không có đột phá, bất quá sư phụ nói, trên
giang hồ cũng không ai có thể đuổi tới nàng, bọn họ luyện chính là thứ
khinh công trên giang hồ đã thất truyền, được đặt tên là mọc cánh thành
tiên, chính là thân thể nhẹ giống như chim vậy, sức nặng giảm bớt, tốc độ
dĩ nhiên là không cần phải nói.

Đặc biệt là Y Huyên lúc hứng thú dâng lên, nhảy đến trên bụi hoa múa

một khúc, nhìn giống hệt tiên nữ hạ phàm. Cho nên Hàn Nguyệt Nguyệt
vẫn lấy đó làm mục tiêu phấn đấu, hi vọng ngày nào đó mình cũng được
như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.