VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 34

“Ta nói thật nha sư tỷ, không phải chỉ là một đóa hoa thôi sao? Vì tỷ

đuổi theo nên mới rơi nửa đóa, ta tự nguyện nhổ cỏ giúp tỷ ba ngày nhé?”

Hàn Nguyệt Nguyệt lôi kéo ống tay áo Y Huyên lắc lắc, với mỹ nữ

xinh đẹp, nóng giận là rất đáng sợ. Y Huyên nhìn Hàn Nguyệt Nguyệt một
chút

“Muội đã tự nguyện như vậy, ta liền đáp ứng, nếu không thì ta đây lại

là một sư tỷ không có nhân tính nha”

Rút tay ra khỏi ống tay áo của Y Huyên, chớp mắt đã không thấy tăm

hơi, đây chính là hiệu quả của công phu mọc cánh thành tiên, nửa đêm có
thể giả thần giả quỷ. Nàng chẳng qua là thấy hoa đẹp như vậy để ngắm hơi
phí nên ngắt đi đội trên đầu chẳng phải là dễ nhìn hơn sao.

Hàn Nguyệt Nguyệt ngồi dưới tán cây, ngắm bầu trời đêm, tối nay rất

ít sao. Không ngờ nàng đến thế giới này đã mười năm, nhớ tới kiếp trước,
tựa như mới ngày hôm qua, không biết ba mẹ hiện tại như thế nào.

Đột nhiên phát hiện mình rất thất bại, y thuật không bằng sư tỷ, độc

thuật không bằng sư huynh, chẳng lẽ do lòng mình quá tham lam? Nếu như
ban đầu chịu khó học một loại, đến hôm nay cũng có thành tựu, không
giống như hiện tại.

Bất quá sư huynh đã nói, thiên hạ này trừ sư phụ, sư tỷ cùng hắn ra, thì

y thuật cùng độc thuật của nàng là đệ nhất thiên hạ. Coi như không phải là
đệ nhất thiên hạ, nàng cũng là thứ tư thiên hạ, cũng không kém..ha…ha…

Nàng tính toán chừng hai năm nữa phải đi ra ngoài xem một chút,

xông pha một lần, bà vú nói ở trong cốc rất an toàn, người trong cốc là
những người nàng nhớ thương duy nhất trên đời này.

“Sư phụ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.