Nguyệt.
Thấy mọi người không nói lời nào, Hàn Nguyệt Nguyệt khó hiểu nhìn
đối diện, Trần Tú Mỹ cùng Lý Tuệ Phân chỉ cảm thấy Hàn Nguyệt Nguyệt
không có bộ dáng xinh đẹp như Hàn Thanh Tư, quần áo mặc trên người
cũng mộc mạc, khuôn mặt thật sự là chưa thấy qua, chỉ coi như thanh tú mà
thôi, mà Trần Hiền cùng Hướng Minh Vũ đều xem chăm chú, chỉ cảm thấy
nữ tử đối diện toàn thân tràn ngập một cỗ cảm giác tươi mát, tuy cách ăn
mặc trên người không có gì đặc biệt, nhưng lại làm cho người ta có cảm
giác như một tiên tử không nhiễm bụi nhân gian.
“Tỷ tỷ chớ nên tức giận, nếu mệt mỏi chúng ta trở về là được”
Hàn Thanh Tư vẻ mặt sợ hãi nói, Lý Tuệ Phân đi lên phía trước
“Thanh Tư, ngươi sợ cái gì? Nàng phải đi về thì cho nàng trở về, chúng ta
đi chơi”
Hàn Nguyệt Nguyệt nghe được Hàn Thanh Tư nói, có phần mất hứng,
nàng khi dễ nàng ấy sao? Không có, bình thường cũng không thấy Hàn
Thanh Tư sợ nàng, hiện tại có người xem ở đây liền muốn tranh thủ thương
cảm? Để cho mọi người tưởng rằng nàng đoạt đi toàn bộ của nàng, hơn nữa
còn là một người tỷ tỷ dã man không hiểu chuyện ?
“Lý tiểu thư nói gì vậy, mọi người có duyên gặp nhau thì cùng đi, làm
sao lại để cho Đại tiểu thư đi trước”
Nghe được Trần Hiền mở miệng, Lý Tuệ Phân không dám nói gì
thêm.
“Nếu Hàn tiểu thư không giận, có thể cùng chúng ta du hồ không?”
Trần Hiền nhìn Hàn Nguyệt Nguyệt nói.
“Có thể đi cùng mọi người là vinh hạnh của Nguyệt Nguyệt, có gì mà
không nguyện ý”