VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 634

vừa tắm xong mà, không phải lại dính bẩn nữa chứ, lấy ống tay áo lau lau.

Thấy bộ dáng Hàn Nguyệt Nguyệt như vậy, Mạnh Dịch Vân kéo tay

Hàn Nguyệt Nguyệt lại, “Không bẩn, rất đẹp mà”, nghe Mạnh Dịch Vân
nói vậy, Hàn Nguyệt Nguyệt dỗi, “Phải là rất xấu mới đúng, chàng còn
chọc ghẹo ta”, y phục rách rưới, tóc tai tán loạn, đẹp chỗ nào chứ.

Mạnh Dịch Vân vén sợi tóc trước trán Hàn Nguyệt Nguyệt ra sau vành

tai, “Thật mà”, Mạnh Dịch Vân đột nhiên nói vậy làm Hàn Nguyệt Nguyệt
không biết làm sao, mặt hơi đỏ, đẩy tay Mạnh Dịch Vân ra, “Xạo quá, ngồi
yên ở đây nha, ta kiếm đồ cho chàng ăn”, nói xong, chạy đi, Mạnh Dịch
Vân nhìn theo bóng lưng Hàn Nguyệt Nguyệt, khóe miệng bất giác giương
lên.

“Nguyệt Nguyệt, sao vậy?”, Hàn Nguyệt Nguyệt dùng nội lực trị

thương cho Mạnh Dịch Vân, Mạnh Dịch Vân xoay người, thấy mặt Hàn
Nguyệt Nguyệt tái nhợt, lo lắng hỏi, Hàn Nguyệt Nguyệt lắc lắc đầu, “Ta
không sao, nghỉ ngơi một lát là khỏe thôi”, hao phí nội lực quá nhiều, Hàn
Nguyệt Nguyệt cảm thấy mí mắt nặng nề, cười cười với Mạnh Dịch Vân,
rồi nhắm mắt lại ngủ.

Mạnh Dịch Vân mặc quần áo tử tế, ôm Hàn Nguyệt Nguyệt vào trong

ngực, hai ngươi dựa vào gốc cây, vết thương của hắn sợ là phải nghỉ ngơi
thêm mấy ngày nữa mới khôi phục được.

Nhờ trời, hai người ở trong rừng không bị mưa, mỗi ngày bắt cá ăn

cũng no bụng, mặc dù cá rất ngon nhưng không có muối rất khó ăn, Hàn
Nguyệt Nguyệt vừa ăn vừa cau mày, Mạnh Dịch Vân thấy nhiều riết quen,
cũng không nói gì, yên lặng ăn xong rồi nghỉ ngơi.

Ngoại thương căn bản đã lành, chỉ là nội lực chưa khôi phục hoàn

toàn, hai người đi xuôi theo bờ sông hai ngày, cũng không thấy một bóng
người, Hàn Nguyệt Nguyệt vẻ mặt đau khổ, nhưng lại không dám oán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.