VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 833

tử tuyệt tôn rồi, ha ha, ha ha, không ngờ đúng không, ngay cả ông trời cũng
giúp ta”.

Nghe vậy, nàng kia ngẩng đâu lên, “Chỉ cần ngươi biết mình đang làm

gì là được, trong lòng ta thế nào ngươi không cần để ý, sao này đừng hối
hận là được”. Nàng biết nói thế nào đây, ban đầu còn giãy giụa, phản
kháng, nhưng có ích gì, không phải nàng ta muốn nhìn bộ dạng khổ sở của
mình sao, không, chỉ cần mình còn sống, sẽ không để nàng ta nhìn thấy.

“Hối hận? Ta đã sớm không biết từ hối hận viết thế nào rồi, từ nhỏ

ngươi lúc nào cũng một bộ cái gì cũng không để ý, không tranh, không
cướp, nhưng ta thấy rất rõ, trong lòng ngươi rất hận, đúng không? Ngươi
hận ta cướp đi vị trí của ngươi, phá hủy mặt ngươi”, hoàng hậu đưa tay
vuốt hai vết sẹo trên mặt nữ tử.

“Ngươi hận ta đúng không? Hận sao không giết được ta đúng không?

Ha ha, thật ra ngươi không biết, từ nhỏ ta đã bắt đầu, mỗi ngày đều mơ làm
sao giết ngươi, làm sao lấy lại được vị trí của ta”, dù đều là vật hi sinh của
gia tộc, nhưng tại sao nàng ta có thể quanh minh chính đại mà sống, còn
mình lại phải trốn trốn tránh tránh, không ai biết tới.

“Tiểu Vũ, ta thật xin lỗi ngươi, nhưng ngươi cũng không thể tự hành

hạ mình như vậy. Ngươi muốn gì cứ nói, nếu làm được ta nhất định sẽ đáp
ứng hết, ngươi thế này là đang tự đẩy mình vào đường cùng đó biết không,
người kia không tốt lành gì đâu, lợi dụng xong sẽ giết người diệt khẩu
thôi.” nàng kia nói.

Hoàng hậu cười, “Hừ ~ đáp ứng hết, ngươi biết ta muốn gì sao? Ta

muốn được quang minh chính đại mà sống, quang minh chính đại xuất hiện
trên đời, ngươi không hiểu đâu, ngươi vĩnh viễn không hiểu được, họ xem
ta là thế thân của ngươi, giống như hiện tại, 30 năm trước bọn họ đã lên kế
hoạch hết rồi.” Mình chỉ ra đời sau nửa nén hương thôi, rõ ràng đều là con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.