VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 902

VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI

Loan Loan

www.dtv-ebook.com

Chương 113: Trường Sinh Ca

Mùa đông, trời lạnh, Hàn Nguyệt Nguyệt chui rúc vào lòng Mạnh

Dịch Vân tìm vị trí thoải mái nhất. Mạnh Dịch Vân ôm chặt Hàn Nguyệt
Nguyệt vào lòng, dùng áo choàng bao lấy thân thể hai người, “Ban đêm trời
lạnh, hay là về phòng đi”, Mạnh Dịch Vân nói. Hàn Nguyệt Nguyệt nhắm
mắt lại, mệt chết nàng, mấy ngày rồi chưa được ngủ.

Một lúc lâu sau, không thấy người trong ngực nói gì, Mạnh Dịch Vân

cúi đầu nhìn thử, thì ra là đã ngủ mất, bất đắc dĩ cười một tiếng, đành ôm
nàng vào phòng, người này, đòi ngắm sao gì chứ, bầu trời đen kịt, có sao
đâu mà ngắm.

Thả người xuống giường, giúp Hàn Nguyệt Nguyệt cởi giầy và áo

ngoài, kéo chăn lên, Mạnh Dịch Vân cởi áo khoác, chui vào chăn, ôm lấy
Hàn Nguyệt Nguyệt, giờ phút này hắn cảm thấy như đang mơ.

Hàn Nguyệt Nguyệt cọ cọ vào ngực Mạnh Dịch Vân, cái ôm này nàng

đã lâu không được hưởng, vẫn ấm áp như vậy. Nàng cười thầm, đưa tay
vòng qua hông Mạnh Dịch Vân, ôm thật chặt.

Sáng hôm sau, Mạnh Dịch Vân thức dậy, thấy người trong lòng, khóe

miệng giương lên, hôn nhẹ lên trán Hàn Nguyệt Nguyệt một cái. Hàn
Nguyệt Nguyệt tránh tránh, chui vào trong chăn, “Đừng rộn, để ta ngủ tiếp
một lát!”, mấy ngày nay ở chung với một đám nam nhân thật không dễ chịu
tí nào, không biết Hoa Mộc Lan làm sao chịu được hay thế.

Mạnh Dịch Vân kéo chăn ra, sợ nàng không thở được, khẽ mỉm cười,

ôm nàng ngủ tiếp, hắn cũng thật lâu chưa được ngủ yên ổn như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.