VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 944

Hàn Nguyệt Nguyệt bất đắc dĩ, “Sư phụ, hay là để Viên Viên lại với sư

phụ nha?”. Y Phẩm Đường cười cười, “Nói bậy gì đó, nhanh đi đi, vi sư đỡ
phải phiền lòng”, đưa Viên Viên cho Như Họa.

Hàn Nguyệt Nguyệt khẽ mỉm cười, “Sư phụ, thừa dịp sư huynh đang ở

trong cốc, ngài phải nắm chắc cơ hội nha”, nếu để người đi nữa, không biết
lại phải đợi đến khi nào.

Y Phẩm Đường vuốt râu, “Không cần lo, ta tự có biện pháp”, chỉ là

hai đứa nhóc, lão không tin lão không trị được.

Hàn Nguyệt Nguyệt chu miệng, “Vậy sang năm con trở lại, sư phụ

đừng làm con thất vọng nha”. Với tính tình sư huynh, thật rất khó chế phục.
Y Phẩm Đường sụ mặt: “Có lúc nào vi sư để con thất vọng chưa?”

Ba người mang theo hai đứa nhỏ ra khỏi Tuyết Sơn, chạy hướng kinh

thành. Đoàn Đoàn và Viên Viên đã dứt sữa, trên đường dễ dàng rất nhiều,
nếu không phải mang thêm hai bà vú chẳng biết khi nào mới đến nơi.

“Tiểu thư, chúng ta nghỉ lại đây một đêm chứ?” Như Họa hỏi, đã sắp

tối, nếu đi nữa, sợ không đến được tòa thành tiếp theo. Như Tuyết nhìn ra
bên ngoài, “Tại đây sao?” điều kiện không tốt chút nào, tiểu thư là vương
phi, hơn nữa còn mang theo hai tiểu vương gia, sao có thể ở chỗ thế này.

“Nơi này cách thành Lý Hà còn mấy chục dặm, đến tối sợ là không

kịp, chúng ta ở đây nghỉ một đêm thôi”, Hàn Nguyệt Nguyệt nói, nàng
không muốn qua đêm bên ngoài, giờ trời có chút lạnh, người lớn thì không
sao, chỉ e hai đứa nhỏ chịu không nổi.

“Khách quan, mời vào trong”, thấy 3 người xuống xe, tiểu nhị lập tức

chạy lại đón, Như Họa giao xe ngựa cho tiểu nhị, cầm hai bọc hành lý đi
theo Hàn Nguyệt Nguyệt vào nhà trọ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.