VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 948

“Tư Tư đâu? Chẳng lẽ không ở đây?” Như Tuyết hỏi. Như Song đặt

đứa bé xuống, rót trà cho Hàn Nguyệt Nguyệt, “Tư Tư và Tống Thanh ở
Thiên Hương Lâu, đã báo cho hai người, tối mới về được.”

Viên Viên và Đoàn Đoàn đã đi chập chững, vừa thả xuống, hai tiểu tử

liền lảo đảo đi tới ôm Hàn Nguyệt Nguyệt, nhễu nước miếng đầy cằm, Hàn
Nguyệt lấy khăn ra vừa lau vừa hỏi, “Trong khoảng thời gian này không có
việc gì chứ?”

Như Song đi lại, ôm lấy Viên Viên, “Không việc gì hết, tiểu thư yên

tâm, vương gia đều đã an bài tốt, những người đó không động đến chúng ta
được”. Năm trước có chút động tĩnh, bọn họ đóng cửa hàng, những kẻ đó
cũng chẳng có biện pháp, thời gian trước, vương gia phái người đến giúp
một tay, hiện tại đã khai trương lại.

“Vậy thì tốt, khổ cực các ngươi”. Như Song cười nói, “Tiểu thư, đây là

việc chúng nô tỳ phải làm mà”. Ai động đến Thiên Hương Lâu, nàng sẽ
liều mạng với hắn, mấy năm nay nàng chạy đông chạy tây, Thiên Hương
Lâu tựa như con nàng.

“Tiểu Ngọc về rồi à? Mau vào chào tiểu thư đi” thấy một thiếu niên

đứng ở cửa, mặc áo khoác xanh dương, Như Song nói. Hàn Nguyệt Nguyệt
nhớ ra, đây chính là con trai của Tống Thanh, giờ hình như cũng 13 14 tuổi
rồi.

Tống Ngọc cúi đầu, bước vào, Như Song kéo tay Tống Ngọc, “Đây là

tiểu thư, chắc tiểu Ngọc chưa gặp qua”. Tống Ngọc ngẩng đầu lên, nhìn
Hàn Nguyệt Nguyệt một cái, “Bái kiến tiểu, tiểu thư”.

Hơi nhát gan, Hàn Nguyệt Nguyệt khẽ mỉm cười, “Tống Ngọc à, ta

gọi tiểu Ngọc nhé, kêu ta Hàn di là được”. Mặc dù không cách nhiều tuổi,
nhưng theo bối phận, phải gọi nàng một tiếng dì mới đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.