VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 947

chằm chằm xe ngựa, trong xe có tiếng trẻ con, hẳn là hai tiểu vương gia,
vậy Vân vương phi nhất định ở trong xe.

“Hoa mai lệnh bài rất trân quý, tại hạ không có may mắn, bất quá phụ

thân thật sự bệnh rất nặng, mới dám làm phiền, kính xin cô nương giúp
đỡ”, Hoa mai lệnh bài giống như bùa cứu mạng, thật sự khó tìm.

“Đó là quy định của tiểu thư, xin thiếu thành chủ kiếm được lệnh bài

rồi hãy nói” Như Tuyết vung roi, xe ngựa lập tức chạy về phía trước. Mấy
người kia không nghe, bay lên trước cản đường, trong nháy mắt có vài
ngân châm bay ra từ trong xe ngựa, Liễu Thiếu Ly đành tránh ra, chỉ nghe
được mấy chữ: 3 ngày sau, Mai Hoa Trang, xe ngựa đã cách mấy dặm.

“Công tử, có đuổi theo không?”, Liễu Thiếu Ly mỉm cười, “Không

cần, trở về thành” 3 ngày không dài, phải nhanh mới được.

“Tiểu thư sao lại đồng ý, vạn nhất những kẻ khác cũng như thế, chẳng

phải thêm nhiều phiền toái?” Như Tuyết khó hiểu hỏi, không có lệnh bài,
còn dám cản đường bọn họ.

“Coi như tích phúc” còn chưa thấy người bệnh, nàng cũng không

xácđịnh có cứu được không, xem trước rồi nói. Nếu không đồng ý, Liễu
Thiếu Ly đuổi theo nữa thì làm thế nào, càng thêm phiền, không bằng đồng
ý cho rồi, hơn nữa hắn cũng là người hiếu thuận. Trước kia nàng có nghe
Mạnh Dịch Vân nói qua về Liễu thành chủ, là người tạm được, lần này lại
không dính dáng đến phe trưởng công chúa.

Giữa trưa hôm sau, mấy người đến Mai Hoa Trang, Như Song rất kích

động, ríu rít nói chuyện không ngừng, nhận lấy Đoàn Đoàn trên tay Hàn
Nguyệt Nguyệt, hôn một cái, “Sao tiểu thư không báo trước một tiếng, may
là nô tỳ chưa đi, nếu không chẳng phải uổng công rồi.”

Như Song cười nói, dẫn mấy người vào phòng khách, Như Họa chỉ lo

rót trà cuống, khát chết nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.