VƯƠNG TRIỀU SỤP ĐỔ - Trang 311

- Không đi dược. Đi là không còn mưu được kế sinh tồn. Đi dễ, về khó.

Đi là chết.

Quý Ly rầu rĩ:
- Nếu không có phương sách nào hữu hiệu, ắt ta phải tự tử. Ta nhất

quyết không để tay người khác giết. Rồi ông thở dài thườn thượt, đầu rũ
xuống.

- Tôi có một kế có thể thoát được. Mà đã thoát thì sẽ có cơ may chuyển

họa thành phúc.

Quý Ly ngửng phắt đầu, mắt sáng lên, giục:
- Kế gì hay vậy? ông nói mau ta nghe.
Phạm Cự Luận chậm rãi:
- Việc quan gia giết vương tử Húc khiến thượng hoàng oán giận bấy lâu.

Điều ấy lại khiến vua không hài lòng.

- Quả có như vậy. Ta thấy thượng hoàng đôi khi lại nhắc tới chuyện này

với vẻ đau lòng. Có lần ngài đã nói: "Ta không ngờ, đặt nó lên ngôi tôn quí
để nó giết con ta".

- Vậy thời ông phải biết móc vào lòng thương con của thượng hoàng.

Nay thượng hoàng đã yêu tin ông, quyền binh trong nước đều ở trong tay
ông cả, mà vua lại có âm mưu hại ông, thì có khác gì hại thượng hoàng.
Thượng hoàng là người có đức nhân, lại yếu đuối, ông nên vào lạy thượng
hoàng, bầy tỏ lợi hại, tất thượng hoàng sẽ nghe theo. Một khi thượng hoàng
đã nghe ra thì tình thế dễ như trở bàn tay. Họa đấy, nhưng phúc cũng ngay
đấy thôi. ông nên nói huỵch toẹt cái câu dân gian thường nói: "chưa thấy ai
bán con nuôi cháu, chỉ thấy bán cháu nuôi con", hẳn thượng hoàng phải
động tâm. Mà thượng hoàng thiếu gì con chính đích. Nếu ngài tỉnh ngộ, đổi
lập sang Chiêu Định vương, nước chả ở trong tay ông thì ở trong tay ai?

- Nếu ta đã bầy tỏ cạn nhẽ mà thượng hoàng không nghe thì làm thế

nào?

- Ông chẳng định tự tử trước khi đến gặp thượng hoàng sao? Hãy cứ đặt

tất cả vào nước bạc này, tức là đi gặp thượng hoàng, nếu không còn cách
nào cứu vãn được, thì lúc ấy ông tự tử không còn phải hối nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.