VƯƠNG TRIỀU SỤP ĐỔ - Trang 54

dâng kế.

- Tâu bệ hạ, sau lụt, dân vùng nào cũng mắc các chứng cảm mạo và kiết

lị, ỉa chảy. Tốt nhất bệ hạ nên phát thuốc cho họ.

- Nhưng thuốc đâu mà phát.
- Tâu, thần đã có làm được hơn ba ngàn viên thuốc tễ, trị các chứng cảm

hàn, cảm nhiệt... chỉ xoay thang thôi ạ. Thần sẽ bán cho bệ hạ.

- Nhưng sao ngươi nói bây giờ bệnh dịch nhiều kia mà.
- Dạ, có sao đâu ạ. Thuốc ở trong tay bệ hạ ban cho thần dân, thời trị

được bá bệnh chớ sao. Thần đang nghĩ phải đặt cho nó một cái tên. Có khi
chỉ nghe tên thuốc thôi, lại tự tay bệ hạ phát cho, người bệnh chưa kịp uống
đã khỏi.

Quả là Trâu Canh đang vắt óc tìm ra một cái tên đặt cho loại thuốc cảm

của y thật. Táy máy y mở nắp một hũ thuốc lấy ra vài viên xem. Mùi quế,
quy... vừa thơm vừa hắc. Nhìn viên thuốc có màu hồng của vị thần sa, Trâu
Canh "à" lên một tiếng:

- "Hồng ngọc sương!". Tâu bệ hạ, gọi loại thuốc này là “Hồng ngọc

sương". "Hồng ngọc sương trị bách bệnh". Bệ hạ cứ ban lời nói ấy, dân còn
tin hơn cả bọn thầy phù thủy khoác lác thánh thần, mà lại chỉ cho họ uống
có tàn hương, nước thải thôi.

Dụ tông cười khà:
- Khanh đúng là một tên đại ma giáo. May mà thượng hoàng tha chém

cổ ngươi.

- Nếu thần mất đầu, lấy ai trị bệnh cho bệ hạ.
Nhà vua nhìn tên thầy thuốc hỏi nửa như trêu chọc nửa như nghi ngờ:
- Vậy chớ các phương thuốc ngươi dâng cho ta, có giống như "Hồng

ngọc sương" không?

Trâu Canh chột dạ. Y hơi biến sắc, vội tâu:
- Thần đội ơn bệ hạ nhiều lắm, dẫu gan óc lầy đất chưa dễ đáp đền trong

muôn một. Những phương thuốc dâng bệ hạ đều là bí truyền, cực kỳ công
hiệu, chỉ dành chữa trị cho các bậc thiên tử uy đức trùm thiên hạ: Ngay đến
các bậc vương giả, các đại phú gia đức mỏng cũng không dùng được. Vả lại
khi dâng các phương thuốc cứu bệ hạ, là thần cũng bị giảm thọ, tai họa để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.