WESTLIFE CHUYỆN CỦA CHÚNG TÔI - Trang 57

tự hỏi, Nó là thằng quái nào?) Tôi đã bị quá tải - làm việc, học tập, huấn
luyện. Không tốt chút nào.

Tôi quay trở về Ai-len với khoảng 10.000 bảng trong tài khoản. Dù thất

vọng vì mọi chuyện đã không diễn ra như tôi mong đợi, nhưng ít nhất với
số tiền đó tôi cũng sẽ không phải vội vã lao đầu vào mục tiêu mới. Tôi kiếm
được một công việc ở cửa hàng quần áo Alias Tim trong trung tâm Dublin,
được trả 150 bảng mỗi tuần và nuôi ý tưởng mua một chiếc Suzuki Vitara
Jeep có giá khoảng 10.000 bảng, nhưng cuối cùng lại bỏ ra 400 bảng mua
bảo hiểm cho chiếc Seat Cordova của bố. Ông rất vui về chuyện đó, vì tôi
có thể lái xe đưa ông tới các điểm biểu diễn và ông có thể uống đôi chút,
còn tôi thì vui vì sau khi đưa ông tới tụ điểm biểu diễn vào lúc 7 giờ tối, tôi
sẽ có được chiếc xe của riêng mình.

Tôi bắt đầu hát tại các quán bar karaoke trong thời gian hoàn thành các

kì thi. Tôi đi làm ca muộn ở cửa hàng Alias Tom, về nhà ăn tối, thay đồ, rồi
lỡ các buổi tập huấn nên thay vào đó tôi tới quán karaoke. Sau một thời
gian, tôi đủ tự tin để bắt đầu tham gia các cuộc thi hát karaoke; tôi trình
diễn khá tốt, tôi vào tới bán kết vài lần, và một lần vào chung kết. Buồn
cười là, tôi đã luôn hát các ca khúc của Take That và Boyzone. Hồi còn ở
Leeds United, tôi thường xuyên bật Boyzone. Những bài hát như Father
and Son
đã khiến tôi thực sự nhớ nhà. Các cầu thủ trêu chọc và gọi tôi là
Ronan. Bố của Georgina đã gặp Boyzone và kiếm được một đĩa nhạc có
chữ kí của họ, chúng tôi đã nghe nó suốt ngày. Đó đều là những bài hát tôi
thích và nghe rất nhiều. Tôi không thực sự nghe Backstreet Boys. Không
phải vì tôi không thích, mà vì tôi không biết nhiều về họ, và tôi thích ủng hộ
các chàng trai Ai-len. Rất nhiều nam thanh niên khác cũng thích Boyzone
nên chẳng có gì phải xấu hổ về điều đó.

Một hôm, tôi gọi cho bố và nói: “Nếu con mua dàn máy karaoke và một

vài đĩa nhạc bằng số tiền còn lại của con từ Leeds, bố sẽ đi hát với con khi
không phải biểu diễn ở hộp đêm chứ? Chúng ta sẽ thử đăng kí biểu diễn ở
một số tụ điểm.”

Ông rất thích ý tưởng đó, và chúng tôi đã bắt đầu biểu diễn - tôi dẫn

chương trình và hát hai bài, sau đó bố hát hai bài, rồi chúng tôi mời khán
giả lên hát. Đột nhiên, tôi trở thành ca sĩ hộp đêm. Thậm chí tôi in cả danh
thiếp. Chúng tôi lấy tên là Father and Son Karaoke - một ý tưởng thiên tài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.