XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 118

Vợ Lân nghiến răng ken két, mắt long sòng sọc:

- Vì lý do gì à? Vì kiếp trước, ông bà cha mẹ ông ấy ăn ở phúc đức.

Vì bây giờ ông bà ấy ngày rằm mồng một chăm chỉ dâng hương đền chùa,
gầy trồng quả phúc cho con cháu và cho mình. Thế nào, ông nghe đã tỉnh ra
chưa? Vì gì nữa? Thật chỉ muốn đốp ngay vào cái mặt con mẹ hoẹt, đạo
đức giả. Cực chẳng đã, khổ thân anh ấy. Ông có biết khổ nghĩa là thế nào
không? Nghĩa là từ tháng sau, bà ấy cứ ngồi không mà hưởng mỗi tháng
một trăm đô. Một trăm đô là một triệu. Một triệu là thế nào ông có biết
không? Là gấp năm lần lương của ông giáo khổ kiêm văn sĩ quèn của ông.
Đó là chưa kể khoản lương sướng, thu nhập thêm của ông ấy ở bên kia!

Dừng lại, thở hồng hộc, mắt đỏ dọc, cứ như bấy lâu chịu oan ức, giờ

mới được tỏ bày, vợ Lân tiếp, giọng càng gay gắt: - Thế nào, ông đã nghe
thủng chưa? Vì gì nữa? Vì ông ấy cúc cung tận tụy với ông già nên được
ông già ban tài phát lộc cho. Còn ông? Cả đời ông có chịu bám víu vào ai
không? Ông hốc xịt cũng là đáng kiếp thôi, hiểu chưa!!!

*

Khiếp quá thôi! Có đúng là cảnh cú khó vọ mừng, cú có vọ tức

không? Ai người ta giành giật cái gì của mình mà căm tức người ta, mà
muốn đâm vào mặt người ta? Chuyện người dưng can hệ gì đến mình mà
bỗng dưng vợ chồng lại sinh sự với nhau? Rõ khéo! Nhưng mà thôi, cũng
chẳng nên chấp cái nồng nã ghen ăn tức ở của người đàn bà nông cạn làm
gì!

Lân nghĩ vậy nhưng hồi sau lại ngẩn ra: không hiểu sao vợ mình lại

tinh quái thế? Ai rỉ tai mách bảo y mà y biết, lại nói được rằng cái việc
được đi Pr. là tài lộc ông già thủ trưởng của Nội ban phát cho Nội? Xem

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.