XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 119

mặt y, cái cách nói của y thì y còn nắm được nhiều bí mật của sự việc lắm.
Hay việc đời vốn có cái bí nhiệm của nó thật? Ấy thế, dân mình chẳng hạn,
là cả một sự khó hiểu. Hôm trước kêu túng lắm, khéo phải bán cả quần áo
đi để đong gạo, hôm sau được chia đất đã móc túi ra hai trăm triệu, gọi thợ
đến xây ngay cái nhà ba tầng. Tuần trước mất xe đạp còn ngửa tay xin cơ
quan trợ cấp ba chục ngàn, tuần sau đã tậu cái Dream II, bóng loáng mười
triệu đồng.

Cuộc sống có cái phần không lộ ra của nó. Nhưng, như thế không có

nghĩa là đằng sau các sự việc đều là xấu xa, tồi tệ cả. Vợ Lân sao lại cứ
hướng sự tìm tòi vào cái xấu, cái tồi, cái tăm tối? Y tức tối, y uất căm vì đời
y khổ quá, thiệt thòi quá ư? Bốn mươi ba tuổi, cán bộ hơn hai chục năm,
lương không đủ nuôi thân. Nhà cửa thật không bằng cái bếp của người ta.
Hay là y đã bị thói đạo đức giả lừa dối quá nhiều rồi nên y quyết không tin
vào ai nữa và y có quyền phanh phui, tố cáo?

- Kết hợp chữa bệnh! Lướt qua mặt chổng một ánh lườm thương hại,

vợ Lân lại cất giọng cay cú - Còn lâu nhé. Của trời hàng vạn, ngắn tay đừng
có hòng với tới. Thân cận với ông già không phải chỉ có mình ông Nội.
Không nịnh nọt, hầu hạ giỏi, không khôn ngoan, đáo để có mà được quả to
thế!

Lân tặc lưỡi, xuê xoa:

- Ôi, trong phúc có họa, trong họa có phúc, đã biết thế nào!

- Rõ là luận điệu của anh hèn. Ngờ nghệch lắm, ông ơi.

- Thì cứ chờ xem. Quả to hay quả nhỏ? Quả thật hay quả giả!

Vợ Lân bĩu mỏ, bỏ đi, mặt lộ vẻ khinh nhờn, không thèm chấp anh

chồng gàn, nhưng Lân biết y vẫn ngấm ngầm tức tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.