XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 125

Nhưng, lý sự như trên dẫu thế nào thì cũng là lối biện luận chủ quan,

nói lấy được và áp đặt ý tưởng của mình cho người khác, chứ còn Nội?
Người ta chỉ khổ khi người ta cảm được là mình khổ thôi. Vậy Nội, anh
bạn hàng xóm của Lân có khổ không?

*

Thật tình là khi được tổ chức giới thiệu đến nhận chân thư ký giúp

việc ông già, Nội cũng thấy lo lo ngài ngại. Lúc ấy Nội còn rất trẻ. Mới hai
mươi nhăm. Mà công việc của ông già lại là việc trọng đại. Anh nhận chỉ là
vì thấy ông già hiền hậu và chân thật. “Giúp tớ nhé!”. Ông già nói. Nói thật
với cậu, tớ văn hóa kém lắm. Có được đi học ở nhà trường đâu. Học trong
nhà tù đế quốc do các đổng chí dạy thôi.

Hóa ra công việc cũng suôn sẻ. Ở ngoài, cứ tưởng công việc quan

trọng quá cao siêu và cẩn mật. Làm rồi thì thấy cũng bình thường. Thì có gì
mà không làm được với một anh cán bộ có bằng trung học phổ thông lại
qua trường tuyên giáo trung ương. Ghi chép biên bản các cuộc họp của ông
già
. Viết diễn văn cho ông già. Diễn văn thì đã có mẫu xã luận báo Nhân
dân rồi. Quan trọng là liên hệ với thực tế ngành và phải đánh máy chữ to,
cách dòng rộng và rõ ràng. Vì mắt ông già kém, đọc hay vấp. Ngoài ra, Nội
giúp ông già các việc vặt: trả lời thư khiếu nại, bố trí lịch công tác, gọi xe ô
tô và giúp ông già giải quyết những việc nhỏ mọn, vặt vãnh trong gia đình,
chẳng hạn, mua hộ con gái rượu ông già một chai rượu ngoại ở cửa hàng
Quốc tế để nó mừng sinh nhật bạn!

Ông già bận tối mặt, không còn một khe hở thời gian nào để mắt tới

gia đình. Cái chốt cửa hỏng. Cái bóng đèn cháy. Bà vợ thì quê mùa. Lũ con
thì lười biếng, ỷ thế bố. Cơ quan phải lo hộ, tức là Nội phải lo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.