XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 136

Không ngờ vợ Lân nắm bắt được cái thần của câu Lân nói, đứng phắt

dậy, quắc mắt, vặc lại. Lân chớ chẩn một hồi, chỉ biết vợ phản bác chứ
không hiểu vợ nói gì, rồi im.

Cho đến một hôm Lân đi dạy về, vừa bước vào nhà, chưa kịp bỏ mũ,

vợ Lân đang đãi gạo, quay lại, bỏ rá gạo chìm trong chậu nước, cất tiếng
the thé, vừa hể hả vừa cay cú:

- Kìa! Sao không về nhanh mà xem người ta khổ nhục thế nào! Đúng là

con mẹ hoẹt dùng khổ nhục kế!

Lân đưa mắt ra cửa, nhận ra căn buồng nhà Nội đã khóa trái và dán

chéo hai băng giấy trắng đánh dấu niêm phong. Vợ Lân đứng dậy, liếc qua
mặt chồng buông một câu cụt lủn:

- Bay rồi.

- Bay đi đâu?

Nghe câu hỏi mơ màng của chồng, người phụ nữ như chồm lên, xoe

xóe:

- Ông mê ngủ à? Chưa tỉnh à? Cả mấy mẹ con bay sang Tây theo

chồng chứ đi đâu. Tám giờ ra ô tô, bảy giờ mới sang chào. Thật là vợ
chồng được cả đôi! Rõ là dãi dài hơn người chưa! Cháy nhà ra mặt chuột
chưa? Đúng là của ruộng đắp bờ. Ông già đâu có phải là kẻ tàn nhẫn độc ác
như người ta vu vạ. Ông già ăn ở tình nghĩa lắm chứ! Mà vợ chồng ông bạn
ông đâu có mê muội, ngu si! Thế gian anh nọ lợi dụng anh kia cả, chẳng có
ai ngu ngơ như ông đâu. Một lúc mấy suất xuất ngoại ngon ơ! Bổng lộc lớn
thế dễ ai mà có được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.