XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 161

- Bố cháu còn nói được chuyện tâm tình với các cô gái Mông cơ, cô ạ.

- Con gái khen hay chê bố đấy. Còn tiếng Ba Na đến nay tôi còn nhớ.

Tôi thử nói cô nghe nhé. Thê này: Rắc là được, là tốt. Mao mao là có.
mao
là không. Sang là nhà. Đắc là nước. là mẹ. A ma là bố. Nào hiu
chơi. Nằm cô pai là uống rượu. Họa sài là ăn cơm. Băng bu i là ăn cháo. A
mai
là cô em. Xiam xà nắc là đẹp lắm. Giắc xà ưn là tốt lắm.

Nhìn cô giáo trìu mến, ông tiếp:

- Còn bây giờ tôi nói cả câu cô nghe nhé/ Ơh mờ nui luôn sang nao ê

lananây mao prăng tụ tưn mớ? Nghĩa là: Người làng à, đi đường này có
Tây không? Tủa coi ư ự ư: Không có. Căn ê pa ten: Tôi đói bụng. Ơpray
căn bay
: Cho tôi ăn với. Pray can năme: Cho tôi uống nước. Căn ca kudi
dăng
: Tôi xin chào tất cả. Di dăng mau prăng mớ: Tất cả có khỏe không?
Hoa êcom sai bô mào dam: Ăn cơm không có canh. Đi mờ tăm bôman
mơmê
: Đi ngủ không có con gái. Ô, tôi còn một câu nói nữa hay lắm. Cơ
mà...

- Cơ mà sao?

- Tôi sẽ nói cho cô Loan nghe. Nhưng mà chưa phải lúc này.

- Tại sao lại thế?

- Bí mật mà. Cho tôi khất nợ nhé, cô giáo!

Cô giáo Loan cười lặng lẽ, đưa tay tẽ mấy sợi tóc giữa đường ngôi rẽ,

ngước nhìn lên cao, cặp mắt phượng thoáng một ánh xanh mơ màng. Và
ông Chí thoáng một ngây đờ. Lần đầu tiên ông thấy cô gần gụi như thế và
cũng lần đầu tiên ông nhận ra mắt cô anh ánh sắc xanh của khoảng trời mùa
thu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.