XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 159

môi đỏ. Với cái khăn voan màu hồng quấn hờ nơi cổ và những búp tóc to
uốn điện, trông cô thật duyên dáng và trẻ trung. Nhìn cô, có lần ông Chí
nghĩ: Nếu thêm cái khăn vành vàng vương giả trên đầu thì cam đoan, cô sẽ
là một mệnh phụ phu nhân hoặc một phụ nữ khuê các xuất thân nơi quyền
quý.

Vừa thấy cô đánh tiếng ở ngoài cửa, ông Chí đang nằm trên chiếc

giường cá nhân kê áp bức vách dán la kiệt những thư khen, bằng chứng
nhận của các cấp các ngành, liền nhổm dậy, xỏ vội chân vào đôi dép tông,
lệt xệt chạy ra.

- Kìa bác Chí! Còn đang yếu, bác đi bít tất chân vào!

Nga từ trong buồng chạy ra đon đả, con chào cô ạ, rồi bưng bộ ấm

chén đi vào bếp. Cô giáo Loan đặt cái túi xách tay và bọc cam sành lên cái
đôn sứ. Ông Chí luýnh quýnh sờ soạng tìm đôi bít tất, rồi co đôi chân gầy
lên giường.

- Bác đưa đôi tất cho em nào. Kiểu này là chưa bao giờ xỏ chân vào

bít tất chắc?

Nga quay lại:

- Cô nói đúng đấy ạ. Bố cháu có mấy khi chịu đi giầy. Áo len áo dạ

cháu mua cho cũng chẳng mấy khi chịu mặc. Lúc nào cũng chỉ cái áo bông,
bên trong là cái trấn thủ thôi ạ.

- Con gái lại nói xấu bố rồi!

Ông Chí cười. Cô giáo Loan cầm đôi tất. Rất khéo, những ngón tay

nho nhỏ trắng muốt thoáng cái đã lộn ngược được lòng đôi bít tất ra, để cổ
chúng nổi một vòng tròn xoe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.