XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 173

- Bố định hỏi gì con? Có phải bố còn băn khoăn về khoản tiền viện

phí gần một trăm năm mươi triệu không? Bố đừng lo. Tiền mẹ để lại và tiền
con vay vỏ thêm, rồi một năm nữa con ra trường, có nơi nhận con vào làm
rồi, lương bổng cũng khá, con sẽ lo toan đủ, bố ạ.

Mắt ngân ngấn nước, ông Chí thở dài, rồi quay đi:

- Bố cám ơn con. Bố nợ con nhiều quá.

- Bố đừng nói thế. Con và em Mai con giờ chỉ thương và lo cho bố

thôi. Từ nay bố cứ yên tâm nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nhé. Bố ở nhà với chúng
con.

Một phút yên lặng giữa hai bố con trôi qua. Nhưng nhìn cặp mày đang

nhíu lại của ông Chí, Nga biết là chuyện chưa xong nên còn nấn ná ngồi lại.
Quả nhiên ông bố đã quay lại mắt chớp chớp dè dặt rất lạ:

- Nga này, có việc này bố muốn hỏi con. Hôm bố từ phòng can thiệp

tim mạch trở về buồng hậu phẫu rồi bố ngủ thiếp đi, con có ở đấy không?

- Có chứ ạ!

- Con có thấy bố ngủ mê nói năng lảm nhảm gì không?

- Hình như là có.

- Sao lại hình như?

- Hình như bố có nói về con trâu với việc tập cày cho ai đấy .Vì lúc ấy

sau khi chú Khang vào thăm bố, con mệt quá, con gục xuống cạnh bố, thiếp
đi, chỉ nghe được loáng thoáng thế thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.