XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 193

Lần này nữa thì vẫn là cô con gái cả của ông Chí mếu máo, nghẹn lời:

- Bây giờ có phải như thời xưa nữa đâu. Chỗ nào cũng cày máy cả rồi,

có ai cày trâu nữa đâu. Tấm lợp chất lượng cao làm theo lối thủ công như
bố cháu làm sao để người ta tin. Chỉ có chút ít kinh nghiệm, kiến thức khoa
học chuyên ngành không, bằng cấp không, kinh phí không, làm sao mà bảo
người ta theo. Thêm con ngựa Rossinante và anh nông dân Săngsô Pasa
nữa là bố cháu thành Đôn Kihôtê xứ Mantra rồi. Nhưng chả lẽ bố cháu xuất
thân là cán bộ tham gia cách mạng mấy chục năm mà lại là chàng hiệp sĩ
mắc bệnh hoang tưởng còn sót lại từ chế độ quân chủ phong kiến, hả chú?

Ngày đảng nhật mồng ba tháng sau, chi bộ họp. Bí thư chi bộ Khái

khối u trên trán phải bằng quả ổi đã xẹp, nhưng còn đỏ bầm, vào cuộc làu
bầu: “Mẹ sư cái thằng xe ôm phóng ẩu, mà cũng tại con Tép nhà tôi nó nổi
cơn nứng, may mà tôi tránh được chứ không thì lại như lần trước”. Rồi
ngẩng lên, đĩnh đạc: “Các đồng chí cho điểm danh nhé! Đồng chí nào vắng
mặt, các tổ đảng báo cáo xem nào!”. Chẳng cần lâu la gì đã có thể kết luận:
“Đồng chí Nguyễn Văn Chí vắng mặt không có lý do chính đáng. Đây đã là
lần thứ ba. Như vậy theo điều lệ cũng đủ lý do để xóa tên trong danh sách
rồi. Tất nhiên việc này cuối buổi họp chi bộ sẽ lấy biểu quyết và sau đó sẽ
báo cáo lên đảng ủy cấp trên để có quyết định”.

Tôi ngồi họp mà vấn vương trong đầu hình ảnh ông Chí. Càng ám ảnh

là mấy câu nói của Nga, cô con gái cả. Chẳng lẽ nhà cách mạng Nguyễn
Văn Chí lại cũng là kẻ hoang tưởng như một chàng hiệp sĩ đã lạc thời. Mà
hiệp sĩ là giai tầng thế nào nhỉ mà cô con gái gán ông bố mình vào đó?

Thắc mắc, tối ấy, sang nhà cô giáo Loan tôi mượn cuốn Từ điển Biểu

tượng Văn hóa thế giới của Jean Chevalier và Alain Gheerbrant do Nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.