XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 31

Trời! Nói về cái chết của một người mà sao giọng lại nhẹ tênh và giá

lạnh thế! Nhận ra cái rùng mình của tôi, Giang mỉm cười:

- Sao, anh sợ à?

Tôi im lặng. Nhìn Giang, bỗng thấy hàm răng trắng lóa đều tăm tắp

của Giang và đôi mắt rất đẹp của Giang sao lạnh tanh vô cảm thế.

- Hôm nay em vừa mổ chết một lão già tám mươi. - Giang nói tiếp: Đã

bảo mổ là chết mà người nhà không nghe. Thành ra, động dao vào, đóng
bụng lại là chết ngay. Trách ai được!

Không để ý tới cơn run rẩy chạy dọc sống lưng tôi, Giang nhìn quanh

căn buồng như đo đạc kích thước của nó, rồi nhìn tôi, nhoẻn cười:

- Ông Tương Bằng mà chết thì anh được ở cả căn buồng này nhỉ!

Nhìn tôi chớp chớp mắt quay đi, Giang tiếp, giọng vẫn tênh tênh:

- Anh đã nghe chuyện ông nội em và bố em chưa? Cả hai đều mệnh

thiên y, đúng giờ ngọ mỗi ngày, gọi từng người trong gia tộc đến, xét đoán
người này người nọ thọ yểu ra sao, chính xác từng ngày từng giờ. Em được
hưởng cái tiên thiên bẩm sinh của hai cụ, và đi vào ngành y là theo hướng
nghiệp của các cụ đấy. Để em đoán vận số của ông bạn già cùng buồng với
anh nhé...

Tai tôi ù ù như có gió thổi. Nỗi sợ khiến tôi tê liệt cả thính giác. Xung

quanh tôi là cái chết mênh mông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.