XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 55

ghé tai khích lệ: “Ngựa khôn, ngựa khỏe của ta. Dũng mãnh lên con. Đích
xa ở trước mắt kia rồi!”.

Tuấn mã tức thì lại như mọc cánh. Và ông cao hứng cất tiếng vang

vang:

Ngựa khổng lồ! Ngựa khỏe của ta!
Chân nhanh hơn đất
Móng không có vết
Ma phải khiếp vía chạy về nhà nó
Tiến lên kẻo xác người chết thối rữa ra rồi!

Dừng tiếng hát, thoắt cái, ông dựng hai chân, đứng thẳng như cây cọc

tiêu trên lưng ngựa. Mắt ông quăng quắc. Môi ông mím chặt. Lỗ mũi kéo
vẹt về hai phía, miệng nín thở, mặt ông nở phình. Hai tay ông vung vít bốn
phương. Ông đã gặp con ma bắt linh hổn đứa trẻ. Con ma ác này đang huy
động quân binh vây bọc ông. Ông đang dùng vũ thuật. Không xong, ông
phải giở pháp thuật. Ông quát:

- Bớ ma kia! Hãy trở về nhà đi! Như người trở về với ruộng nương

của mình. Bớ ma kia, hãy trả lại linh hồn đứa bé cho ta. Hãy trở về nhà
ngươi và cấm có được lang thang đây đó nữa, hỡi ma kia!

Ngồi trên cái ghế rơm vặn tròn hình khúc gỗ, cố đạo Ravina dõi theo

trình tự lớp lang buổi cúng, nhập trí từng khúc đoạn, cảnh huống, ghi nhớ
từng lời hát, động thái, nét mặt ông thầy cúng. Chưa bao giờ Cố được
chứng kiến một hoạt cảnh vừa hào hùng vừa kỳ quái như thế. Ngài mới hai
mươi bảy tuổi. Đây là địa phận đầu tiên ngài được phái đến để thực hiện
chức năng thiết lập sự đạo và cai quản các linh hồn con dân nước Chúa.
Tuổi trẻ gắn liền với tính tò mò. Buổi cúng ma, đối với Cố phần nào đã trở
thành một trò diễn và ngài vô cùng sửng sốt khi thấy ông Thòn đang trên
mình ngựa tả xung hữu đột, bỗng như thoát khí, uể oải ngồi xuống lưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.