XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 56

ngựa, rồi nhoài mình trên chiếc ghế dài phủ tấm chăn đỏ, nhắm nghiền hai
mắt, thiêm thiếp đi luôn vào giấc mê.

Nhạc hơi và bộ gõ im tiếng. Một người đàn bà từ sau chiếc bếp lò bên

gian trái bước ra, bà cúi xuống nâng đầu ông Thòn dậy. Một người trai trẻ
từ gian đối diện cũng đã có mặt ở cạnh đó, nhấc chân ông thầy cúng. Cuối
cùng ông chỉ còn là một hình xác được đặt trên chiếc cáng tre, khiêng đi.

Cố Vinh nghĩ: màn kịch đã buông. Trận đấu đã kết thúc. Hồn đứa trẻ

đã từ âm ti địa ngục trở về. Ngài liền đứng dậy. Nhưng thấy một đám trai
trẻ ùa ra sân, ầm ĩ chỉ trỏ, ngài liền đi theo họ. Mọi người vây quanh một
đoạn rãnh ở đầu hồi. Một người đàn ông đặt lưỡi xẻng xuống đoạn rãnh ẩm
ướt xanh lè rêu dại, ấn mạnh, rồi lật lên: “Úi!”. Mọi người cùng kêu to. Từ
những lỗ hổng trên tảng đất mới lật, hoảng hốt bò ra cả một đám những con
mò đen xám. Đó chính là lũ quân ma. chúng định chạy trốn. Nhưng những
kẻ trợ thủ của ông thầy cúng đã nhanh nhẹn đưa cả xẻng đất cùng bọn
chúng vào lòng cái bếp lò đang đỏ rực ở gian trái. Bọn quân ma đã bị tiêu
diệt hoàn toàn. Đó đây nổi lên những tiếng reo mừng chiến thắng!

*

Tối hôm đó, Cố Vinh ghi nhật ký:

“Đợi cho ông Mã A Thòn tỉnh dậy, tôi yêu cầu ông cho tôi gặp đứa

nhỏ bị ốm. Nằm trong một cái xó tối ẩm thấp, nó vẫn đang sốt li bì. Tay nó
lên càng cua. Mu bàn tay phải căng nhức màu mủ vàng lẫn máu. Tôi đã làm
dấu và cho nó những viên kẹo và thuốc giảm đau. Tôi nhận ra nó là một
đứa bé đã hơn một lần nhận những chiếc kẹo và những đồng tiền tôi tung
rải ở các phiên chợ Sapả hồi trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.