XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 90

Cái tính khí ương bướng của cha mà anh cả Lễ nói tới là ứng vào dịp này.
Cha hóa thành kẻ đối đầu với tên Tổng cục trưởng nọ. Gần một trăm lá đơn
và gặp gỡ đối chất. Đã có lúc chính cha cũng tưởng không đủ thời gian và
sức lực. Nhưng không, kẻ đào giếng một khi đã tin chắc, thì cứ mình trần
lấm láp, chịu khó chịu khổ đào bới kiếm tìm cho kỳ tới nguồn mạch mới
thôi.

Về mặt này, anh cả Lễ và anh hai Nghĩa là những người giống cha. Họ

là những kẻ có năng lực và ý chí thật. Bốn mươi lăm tuổi, anh cả đã là thứ
trưởng một bộ kinh tế. Bốn mươi, anh hai là viện phó một viện khoa học.
Nghe tin cha phải đi cấp cứu, họ gọi điện tới tấp về cho Thoan: “Khốn nạn
thế! Tiêu chuẩn của cụ đáng lẽ phải là A1 bệnh viện cao cấp, chứ đâu có
phải cái xó nhà thương bình dân ấy”. Anh cả Lễ còn gọi điện trực tiếp cho
giám đốc, trưởng khoa bệnh viện nọ, nhắc nhở họ việc săn sóc thuốc thang
cho ông cụ, cuối cùng còn biết nguyên nhân dẫn đến cái chết của cụ là do
vỡ tim. Vỡ tim! Ngu đến thế là cùng! Anh cả Lễ kêu trời trong điện thoại
gọi cho anh hai Nghĩa. Anh bảo tim cụ, động mạch vành của cụ trục trặc từ
lâu, lại không chịu đi chữa, vì còn mải gây gổ, kiện tụng với cái thẳng cha
lãnh đạo nọ. Dở hơi, gàn quái quá chừng. Nó chẳng qua cũng là một bãi cứt
trong cả một đống cứt lớn ở nhà xí, thối là thối chung chứ riêng gì cụ ngửi
mà cụ uất tức. Hai anh trai Thoan nhất trí cho rằng cha Thoan là kẻ không
thức thời, để thiệt thân!

*

Hay đến nhà Thoan sau lễ an táng cha là hai bà chị dâu của Thoan.

Nhưng xem ra họ cũng chẳng mặn mà gì lắm với việc kiểm kê tài sản, đồ
nhật dụng của cha. Họ chỉ đảo mắt qua nhà cửa, cái sân, cái giếng, mảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.