XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 298

Chương 13

Vụ chiếm đóng nhà máy điện hạt nhân Old Point diễn ra chóng vánh

và kinh hoàng. Chúng tôi lắng nghe tin tức trong tâm trạng hoài nghi mà
không nói với nhau lời nào. Trong khi đó, một phóng viên có mặt tại hiện
trường tường thuật lại toàn bộ sự việc bằng tông giọng cao hơn mức bình
thường.

“Nhà máy điện hạt nhân Old Point đã bị chiếm giữ bởi những kẻ khủng

bố. Sự việc xảy ra khoảng bốn lăm phút trước. Một chiếc xe buýt chở tới
hai mươi người giả làm nhân viên của CP&L đổ bộ vào tòa nhà hành chính.
Người ta cho rằng ít nhất đã có ba người chết.” - Giọng anh ta trở nên xúc
động và cùng lúc chúng tôi nghe thấy tiếng máy bay trực thăng trên đầu. -
“Tôi có thể nhìn thấy xe cảnh sát và xe cứu hỏa ở khắp mọi nơi, nhưng họ
không thể tiến lại gần. Lạy Chúa, điều này thật khủng khiếp...”

Marino đậu xe bên lề đường trụ sở của tôi. Trong khoảnh khắc, chúng

tôi cứ ngồi chết lặng khi nghe đi nghe lại những thông tin tương tự. Mọi sự
cố như không có thực, bởi vì từ đây đến Old Point có vài trăm cây số nhưng
ở Richmond thì buổi chiều trời vẫn sáng. Giao thông vẫn bình thường và
mọi người đi bộ dọc theo vỉa hè như không có chuyện gì xảy ra. Ánh mắt
tôi nhìn vô định, trong đầu suy nghĩ về những việc sẽ phải làm.

- Nhanh lên, bác sĩ. - Marino tắt máy. - Vào trong nhà đi. Tôi phải nhờ

điện thoại của cô để liên lạc với một trung úy cấp dưới. Tôi cần phải di
chuyển mọi thứ trong trường hợp Richmond mất điện, hoặc đề phòng mọi
chuyện sẽ trở nên tồi tệ hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.