XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 299

Tôi cũng bắt đầu di chuyển vài thứ cần thiết và triệu tập mọi người

trong phòng họp để tuyên bố tình trạng khẩn cấp toàn tiểu bang.

- Mỗi quận đều phải ở trong tư thế sẵn sàng thực hiện vai trò của mình.

- Tôi thông báo đến tất cả mọi người trong phòng. - Một thảm họa hạt nhân
có thể ảnh hưởng đến tất cả các khu vực. Hiển nhiên Tidewater là khu vực
nguy hiểm và ít được bảo vệ nhất. Tiến sĩ Fielding, tôi muốn cử anh về
Tidewater và giao quyền chỉ huy cho anh khi tôi không có mặt ở đó.

- Tôi sẽ làm hết khả năng của mình. - Anh nói một cách dũng cảm,

mặc dù trong tâm trí không hề muốn nhận nhiệm vụ tôi vừa giao.

- Còn bây giờ tôi không thể biết mình sẽ ở đâu suốt thời gian này. - Tôi

nói với những khuôn mặt đang lo âu khác. - Công việc ở đây vẫn cứ diễn ra
như bình thường, nhưng tôi muốn tất cả các thi thể phải được mang đến
đây. Tất cả các thi thể từ Old Point bắt đầu bằng các nạn nhân đã bị bắn.

- Thế còn các trường hợp ở Tidewater thì sao? - Fielding hỏi.

- Những ca thường ngày vẫn phải được làm theo thông lệ. Thế nào

chúng ta cũng có một kỹ thuật viên khám nghiệm tử thi khác được điều đến
cho đến khi chúng ta tìm được người thay thế ổn định.

- Liệu có khả năng các thi thể được chuyển về đây đã bị nhiễm xạ

không nhỉ? - Người phụ trách hành chính của tôi hỏi. Anh ta vẫn là người
hay lo lắng như thế.

- Cho đến giờ thì chúng ta vẫn đang bàn về các nạn nhân bị bắn. Và họ

không thể bị nhiễm xạ được. - Tôi nói.

- Nhưng còn sau đó thì sao? - Anh ta tiếp tục.

- Nhiễm nhẹ thì không thành vấn đề. - Tôi nói. - Chúng ta chỉ cần lau

rửa các thi thể và quần áo thì bỏ đi. Tiếp xúc với bức xạ cấp tính thì lại
khác, đặc biệt là nếu các thi thể bị bỏng nặng, hoặc các mảnh vụn găm vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.