XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 358

lên người cô ta. Họ không cần phải làm như vậy. Họ áp tải Loren McComb
xuống một hành lang rồi sau đó rẽ vào một trong vô số những lối đi trong
tòa nhà. Tôi ngạc nhiên khi cô ta dừng lại và ngoái nhìn tôi lần nữa. Cô ta
bắt gặp cái nhìn khó chịu của tôi và tiếp tục bước đi, mỗi bước lại tiến gần
hơn cái kiếp sống cầm tù sắp tới.

Tôi leo cầu thang bộ và vào quán cà phê có treo cờ của các bang trên

tường. Tôi bắt gặp Wesley đang ngồi trong góc, dưới lá cờ của tiểu bang
Rhode Island.

- Em vừa nhìn thấy Loren McComb. - Tôi đặt khay của mình xuống.

Anh nhìn đồng hồ.

- Cô ta sẽ bị thẩm vấn cả ngày hôm nay.

- Anh có nghĩ cô ta cung cấp được thông tin gì hữu ích cho chúng ta

không?

Anh kéo lọ muối và hạt tiêu lại gần hơn và nói đơn giản:

- Không, quá muộn rồi.

Tôi ăn lòng tráng trứng trộn và bánh mỳ nướng. Và trong lúc uống cà

phê đen, tôi nhìn thấy những cảnh sát mới vào ở Học viện Quốc gia đang
ngồi ăn trứng ốpla và bánh quế. Một vài người đang làm bánh sandwich với
thịt nướng và xúc xích, và tôi chợt nghĩ đến việc cứ ăn mãi những món này
sẽ nhàm chán thế nào.

- Chúng ta đi thôi. - Tôi đứng lên, bởi vì đôi khi cái việc ăn uống thực

là vô nghĩa.

- Anh chưa ăn xong, thủ trưởng ạ. - Anh vẫn còn ngồi nghịch cái thìa.

- Anh ăn hết cả bát ngũ cốc kia rồi còn gì.

- Anh còn muốn ăn thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.