XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 19

Thật vậy. Rất nhiều quán rượu của Paris quảng cáo “rượu của quê hương'
nhưng chỉ là rượu cất ở Bercy. Rượu ở đây có một mùi vị đặc biệt mà viên
cảnh sát trưởng đang cố tìm nguồn gốc của nó.

- Rượu ở Sancerre ư?

- Không. Rượu ở một ngôi làng nhỏ gần Poitiers.

Do đó tại sao nó có dư vị mạnh đến như vậy.

- Bà có người nhà ở đấy ư?

Bà ta không trả lời và Maigret thấy bà ta đứng yên, nét mặt bất động. Con
mèo ở đâu đến quấn lấy chân chủ.

- Ông nhà đâu?

- Ông ấy đi mua.

Đi mua rượu vang, đó là điều mà bà muốn nói. Bà ta không thích nói
chuyện. Khi Maigret ra hiệu rót thêm hai cốc nữa thì chuông điện thoại reo
lên.

- Tôi đây, vâng. Ông đã nói chuyện với ông Paul chưa? Ông ấy không bận
việc chứ? Một tiếng đồng hồ nữa ư? Tốt! Tôi sẽ có mặt ở đấy.

Mặt của viên cảnh sát trưởng nhăn nhó khi nghe tiếp. Ông biện lý báo mình
đã chuyển tin này cho chánh án Comeliau, một quan án theo thời, hay vặn
vẹo nhất của toà án, một kẻ thù của Maigret.

- Ông ấy nói ông phải cho ông ấy biết tin tức kịp thời.

- Tôi biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.