XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 197

- Trong bộ đồ ngủ... Tôi không kịp mặc thêm quần áo...
- Vợ ông lúc ấy ở đâu?
- Vợ tôi đang ngủ. Lúc ấy bà ấy hỏi tôi: “Ông đi đâu đấy?'
- Lên boong sà lan thì ông nhìn thấy những gì?
- Không nhìn thấy gì cả. Nước sông Seine ngầu bọt vẫn xuôi chảy... Tôi
kêu to: "Ô, Ô...” để hắn trả lời và để tôi có thể biết hắn đang ở đâu...
- Lúc ấy thì Jef Van Houtte đang ở đâu?
- Người fla-măng ấy ư?... Cuối cùng tôi thấy anh ta đứng trên boong sà lan
của anh ta... Anh ta cởi dây chiếc thuyền con... Khi thuyền đi ngang sà lan
tôi, tôi nhảy xuống. Người ở dưới nước lúc nổi, lúc chìm. Anh người fla-
măng vớt hắn bằng cái móc của tôi.
- Một con sào có cái móc sắt trên đầu ư?
- Mọi cái móc đều như vậy cả.
- Có phải do cái móc nên người ấy có vết thương trên đầu không?
- Chắc chắn là không. Cái móc đã mắc vào quần hắn... Tôi cúi xuống và
kéo chân hắn lên...
- Người ấy đã ngất đi chứ?
- Mắt hắn vẫn mở.
- Người ấy không nói gì ư?
- Nước ở miệng hắn đang ộc ra... Khi hắn nằm trên sà lan của người fla-
măng thì người ta mới thấy đầu hắn đang chảy máu...
Ông biện lý thấy câu chuyện không mấy thích thú thì lẩm bẩm:
- Tôi cho rằng như vậy là đủ rồi, đúng không?
- Tôi sẽ làm những việc còn lại - Maigret trả lời.
- Ông sẽ tới bệnh viện chứ?
- Tôi đã tới đó rồi. Theo các bác sĩ thì phải mất nhiều tiếng đồng hồ nữa thì
người ấy mới tỉnh...
- Ông cho tôi biết tình hình...
- Tôi sẽ nhớ...
Khi mọi người sửa soạn lên cầu Marie, Maigret bảo Lapointe:
- Anh gọi điện thoại cho đồn cảnh sát địa phương bảo họ cho tôi một cảnh
sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.