XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 226

Chuông điện thoại reo vang.
- Ông cho phép chứ? A-lô! Tôi đây, vâng... Alice đấy ư... Phải, bạn thân
mến... Có thể tôi sẽ đến chậm. Nhưng không! Ngược lại, rất tốt. Bạn đã
thấy Laure chưa? Bà ta có tới không? Tôi không thể nói dài được vì đang
có khách... Tôi sẽ gặp chị sau. Hẹn gặp lại.
Bà ta trở về chỗ, mỉm miệng cười.
- Đó là vợ ngài Bộ trưởng Bộ Nội vụ... Ông có biết bà ấy không?
Maigret ra hiệu là không và ông máy móc cho chiếc tẩu vào trong túi.
Những con vẹt làm ông khó chịu. Cô người hầu đã mang trà đến.
- Trong hai năm, ông ấy trở thành người đứng đầu trong hàng ngũ bác sĩ.
Ông chuẩn bị cho kỳ thi sát hạch. Nếu ông biết Thành phố Mulhouse, thì ở
đấy đầy rẫy sự bất công. Đúng Erancois là người giỏi nhất. Và từ đó tôi tin
rằng ông ấy sẽ có vị trí của mình. Nhưng kẻ được chỉ định là kẻ có người ở
cấp cao che chở. Nhưng đây không phải là một lý do để bỏ đi tất cả.
- Đó là nỗi thất vọng đầu tiên.
- Tôi cho là như vậy. Tôi đã thấy cái đó. Khi ở nhà thì ông ấy ngồi lỳ trong
văn phòng... Từ khi bị mất phương hướng, ông ấy trở nên dữ dằn hơn. Tuy
vậy tôi không ly hôn như ông ấy yêu cầu trong một lá thư.
- Ông ta uống rượu ư?
- Con gái tôi nói với ông thế ư?
- Không.
- Ông ấy uống rượu, đúng thế. Nhưng không bao giờ tôi thấy ông ấy say.
Ông ấy có một chai rượu trong văn phòng và khi hết ông ấy lại tới một
quán rượu nhỏ để mua.
- Bà đã nói chuyện ông ta ở Gabon.
- Tôi cho rằng ông ấy muốn trở thành một thầy thuốc cứu nhân độ thế. Ông
hiểu chứ. Chữa bệnh cho những người da đen trong rừng rậm bằng cách lập
ở đấy một bệnh Viện có ít người da trắng càng tốt.
- Ông ta lại thất vọng một lần nữa chứ?
- Theo một quan chức cao cấp ở đây cho biết thì ông ấy làm chuyện đã rồi
trước mắt của chính quyền. Có thể do khí hậu, ông ấy uống nhiều hơn. Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.