XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 255

Từ xa, người ta thấy hai người thuỷ thủ như đang cãi nhau, Jef Van Houtte
chỉ tay vào làng ý nói cho sà lan tới đó còn Hubert thì muốn cho sà lan vào
bờ.
Không thể làm khác được, Jef Van Houtte phải ném dây neo thuyền lên bờ
và thanh tra cảnh sát Neuveu bắt lấy như một thuỷ thủ lão luyện. Một vài
phút sau chiếc sà lan nằm yên trên dòng nước.
- Các ông còn muốn gì nữa?- Jef Van Houtte tức giận kêu lên.
Sà lan còn cách bờ nhiều mét. Anh ta có vẻ không muốn bắc cầu.
- Các ông cho đây là cách bắt một con tàu dừng lại ư? Xảy ra tai nạn thì ai
chịu trách nhiệm?
- Tôi cần nói chuyện với anh... - Maigret nói.
- Ông đã nói nhiều chuyện với tôi ở Paris rồi... Tôi chẳng còn chuyện gì để
nói với ông cả...
- Trong trường hợp như vậy thì tôi buộc phải mời anh về sở Cảnh sát...
- Thế nào? Tôi phải chở số đá bảng này chạy ngược về Paris ư?
Hubert ra hiệu cho người anh bình tĩnh lại. Chính anh ta là người bắc cầu
cho sà lan.
Maigret xuống sà lan và có phần bối rối vì chính ông cũng chưa biết mình
sẽ nói chuyện gì với họ.
- Các ông giữ chúng tôi có lâu không?
- Tôi chưa biết.
- Vì chúng tôi không thể nghỉ đêm ở đây, chúng tôi phải đến Mantes trước
khi trời tối...
- Vậy thì các anh cứ đi đi...
- Các ông sẽ tới đó gặp chúng tôi ư?
- Nghe thấy không, Neuveu? Anh cứ cho xe chạy tới Mantes. Tôi đi theo sà
lan.
- Hubert, chú thấy thế nào?
- Chẳng có cách nào khác, anh Jef Van Houtte... Không nên bực mình với
cảnh sát...
Người ta thấy mớ tóc vàng của người phụ nữ trên boong tàu và tiếng khóc
của trẻ con trong khoang. Như hôm trước, từ trong bếp tỏa ra mùi thức ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.