XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 257

VI

- Hôm qua anh đã nói với tôi là anh đã nhìn thấy một chiếc ôtô màu đỏ,
đúng không?
- Vâng, thưa ông. Nó đỏ như màu đỏ của lá cờ kia...
Miệng nói, tay anh ta chỉ vào lá cờ nước Bỉ đen vàng và đỏ đang tung bay
phía cuối sà lan.
Hubert bẻ lái và người phụ nữ tóc vàng vào trong khoang tàu với đứa trẻ.
Còn Jef Van Houtte như đang bị dằn vặt bởi hai ý nghĩ trái ngược nhau.
Một mặt, theo xã giao của nước Bỉ thì phải mời khách uống một chút gì đó;
mặt khác, anh ta còn bực mình về chuyện sà lan buộc phải dừng lại gỉữa
dòng và việc anh bị thẩm vấn một lần nữa, đây là cách cư xử coi thường
phẩm cách của anh.
Còn Maigret cũng không mày dễ chịu và luôn tự hỏi phải nắm lấy người bị
thẩm vấn đang bực bội từ đâu. Ông đã có nhiều kinh nghiệm đối với những
người dân thường, có đôi chút thông minh, nghi ngờ, cho rằng người ta đã
lợi dụng sự ít hiểu biết của mình, nên họ thường chống trả ngay lâp tức
hoặc sẽ bướng bỉnh câm lặng.
Đây không phải là lần đầu tiên ông thẩm vấn trên một chiếc sà lan, tuy lần
trước đã cách đây lâu lắm rồi. Ông nhớ ngày xưa người ta gọi nó bằng cái
tên tàu-ngựa, loại tàu được ngựa và người chăn ngựa kéo vào ban đêm.
Ngày xưa những chiếc tàu ấy được đóng bằng gỗ, sặc mùi hắc ín mà người
ta thường định kỳ quét lên nó. Bên trong trang hoàng đẹp đẽ làm người ta
nhớ đến những ngôi nhà ở ngoại ô.
Ở đây, qua cánh cửa để ngỏ, ông thấy một khung cảnh lịch sự hơn, bàn ghế
bằng gỗ sên, có thảm trải, lọ hoa trên những tấm khăn thêu và rất nhiều vật
trang trí bằng đồng sáng loáng.
- Khi nghe thấy tiếng động trên bến cảng thì anh đang ở đâu? Anh nói mình
đang chữa máy, đúng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.