XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 268

- Tôi cho rằng cũng gần hết rồi... Ông Willems bị chết đuối ở cảng Rapee
vào một đêm, lúc ấy anh đang ngủ trên sà lan và con gái ông ta cũng ngủ
trên đó... Đúng như vậy chứ?
Jef Van Houtte gật đầu.
- Sau đó một tháng thì anh cưới Annecke...
- Thật bất tiện khi hai người sống trên tàu mà không cưới nhau...
- Anh gọi em trai mình tới làm việc vào lúc nào?
- Ngay sau đó... Ba hoặc bốn ngày sau đó...
- Sau đám cưới ư?
- Không. Sau vụ tai nạn...
Mặt trời đã khuất sau những mái nhà lợp ngói đỏ, nhưng nó còn loé lên
những ánh sáng hư ảo, đáng lo ngại.
Ngồi bên bánh lái, Hubert có vẻ đang mơ màng.
- Anh Hubert, tôi cho rằng anh không biết gì cả, đúng không?
- Về chuyện gì?
- Về những gì xảy ra vào đêm thứ hai vừa rồi.
- Tôi đi khiêu vũ ở phố Lappe...
- Còn về cái chết của ông Willems thì sao?
- Tôi nhận được điện báo khi tôi đang ở Bỉ...
- Thế là hết chứ? - Jef Van Houtte sốt ruột - Chúng tôi có thể đi ăn chứ?
- Tôi cho rằng không.
Cái đó gây nên một cú sốc. Hubert đứng bật lên, không nhìn viên cảnh sát
trưởng mà nhìn anh trai. Về phần mình, Jef Van Houtte hỏi với giọng gây
gổ:
- Ông có thể cho biết tại sao chúng tôi không thể dùng bữa được?
- Vì tôi có ý định đưa anh về Paris.
- Ông không có quyền làm như vậy...
- Tôi có thể, sau đây một tiếng đồng hồ tôi có lệnh bắt tạm giam anh của
ông chánh án...
- Vì lý do gì, xin ông cho biết?
- Để tiếp tục thẩm vấn...
- Tôi đã nói hết rồi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.