XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 269

- Và để anh gặp kẻ lang thang được anh vớt dưới sông Seine lên đêm thứ
hai vừa rồi...
Jef Van Houtte nhìn em trai với vẻ cầu cứu.
- Hubert, chú có thấy ông cảnh sát trưởng có quyền làm việc này không?
Nhưng Hubert yên lặng.
- Ông đưa tôi lên ôtô của ông ư?
Anh giơ tay chỉ tay lên chiếc xe hơi có Neuveu đứng bên ở trên bờ.
- Tôi có quyền trở lại sà lan của mình không?
- Có thể là ngày mai..
- Nếu không phải là ngày mai thì sao?
- Nếu vậy thì anh có thể không trở về nữa...
- Ông nói sao?
Anh ta nắm tay lại và có lúc Maigret cho rằng Jef Van Houtte sẽ hành hung
mình.
- Còn vợ tôi? Còn con tôi? Ông đã sáng tác ra chuyện gì vậy? Tôi sẽ báo
cho ông lãnh sự nước tôi...
- Đó là quyền của anh...
- Ông muốn đùa thôi, đúng không?
Anh ta có vẻ không ngờ là sẽ có chuyện này.
- Người ta không thể bắt một người không làm gì cả trên con tàu của anh
ta...
- Tôi không bắt anh...
- Như vậy việc mang tôi đi gọi là gì?
- Tôi mang anh về Paris để đối chất với một nhân chứng mà chúng tôi
không thể mang người ấy tới đây được.
- Tôi cũng không biết người ấy là ai nữa... Tôi vớt hắn lên vì hắn kêu cứu...
Nếu biết thế này...
Vợ anh ta lên boong và hỏi một câu bằng tiếng fla-măng. Anh ta trả lời một
thôi một hồi. Cô ta lần lượt nhìn ba người đàn ông rồi nói với chồng mà
Maigret hiểu cô ta khuyên chồng nên đi theo ông cảnh sát trưởng.
- Tôi sẽ ngủ ở đâu?
- Trên một chiếc giường ở Sở Cảnh sát...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.