XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 274

khai, rồi đến nhận một sai lầm không nghiêm trọng, cuối cùng buộc hắn
phải khai ra việc đã làm.
Trong phòng chỉ có hai người. Maigret đã giao cho Lapointe một việc khác.
- Nghe đây, anh Jef Van Houtte...
- Tôi đã nghe ông trong nhiều tiếng đồng hồ rồi, đúng không?
- Mất nhiều thời gian vì anh không trả lời một cách thành thật những câu
hỏi của tôi.
- Ông cho tôi là một kẻ nói dối ư?
- Anh không nói dối mà anh chưa nói hết...
- Nếu tôi cũng hỏi về vợ con ông thì sao?
- Trước kia anh đã là một đứa trẻ yếu đuối... Chắc mẹ anh phải chăm sóc
anh nhiều lắm?
- Bây giờ thì ông lại lôi mẹ tôi vào câu chuyện... Xin ông nhớ cho mẹ tôi
qua đời lúc tôi năm tuổi... Bây giờ bà là một vị thánh, từ trên trời đang cúi
xuống nhìn tôi.
Maigret không động tâm, vẫn giữ vẻ nghiêm trang.
- Cha anh không tái hôn ư?
- Cha tôi thì lại khác... ông uống quá nhiều...
- Anh bắt đầu tự kiếm sống năm bao nhiêu tuổi?
- Tôi xuống tàu từ năm mười ba tuổi; tôi đã nói với ông rồi...
- Ngoài Hubert thì anh còn anh chị em nào khác không?
- Tôi còn một em gái. Rồi sao nữa?
- Không sao cả. Tôi chỉ muốn biết...
- Để biết thì tôi phải đặt ra các câu hỏi, cả tôi nữa...
- Tôi thấy không có gì là trở ngại cả...
- Ông nói vậy vì ông ngồi trong văn phòng của mình và ông tưởng mình là
người mạnh nhất...
Ngay từ đầu Maigret biết công việc phải mất nhiều thời gian vì Jef Van
Houtte không thông minh lắm. Cái khó là việc thẩm vấn những kẻ vô lại tồi
tệ nhất, vì chúng lừa bịp, từ chối trả lời, phản cung những điều đã thừa
nhận, không bối rối khi người ta vạch ra những mâu thuẫn trong lời khai
của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.