XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 28

ông biết rõ nó là giấy gì. Ông chánh án Comeliau yêu cầu ông gọi điện cho
ông ta khi ông về văn phòng.

- Ông Chánh án, tôi là cảnh sát trưởng Maigret đây.

- Chào ông Maigret. Ông vừa ở kênh đào về đấy ư?

- Ở Viện Pháp y.

- Bác sĩ Paul có ở đấy không?

- Ông ấy đang mổ phủ tạng của người chết.

- Tôi cho rằng chúng ta không biết căn cước của nạn nhân, đúng không?

- Vì còn thiếu cái đầu. Nếu có may mắn...

- Vì cái đó nên tôi muốn gặp ông. Trong một vụ việc bình thường, biết rõ
căn cước của nạn nhân, người ta sẽ biết mình đi đến đâu. Ông vẫn nghe tôi
nói đấy chứ? Ngược lại, trong vụ này, chúng ta không có một ý niệm gì mà
cái đó ngày mai, ngày kia hoặc sau đây một tiếng đồng hồ có thể thành một
vấn đề lớn. Mọi sự ngạc nhiên, kể cả những sự khó chịu nữa, đều có thể
xảy ra. Chúng ta phải rất cảnh giác.

Comeliau nhấn mạnh từng chữ và tự mình nghe lấy. Tất cả những điều ông
ta nói, những việc ông ta làm đều "đặc biệt" quan trọng cả.

Các quan toà đều không muốn nắm chắc sự việc trong khi cảnh sát còn
đang điều tra. Comeliau lại muốn đứng ra điều khiển mọi việc ngay từ đầu.
Có phải do ông ta sợ trách nhiệm không? Người anh rể của ông là một nhà
chính trị, là một trong số ít dân biểu đang mong được ngồi ghế bộ trưởng.
Comeliau thường nói ra miệng:

- Vì anh ấy nên hoàn cảnh của tôi rất tế nhị so với các quan toà khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.