XANH NHƯ MÂY TRỜI - Trang 13

- Nếu tao siêng thì sức mấy tao nhờ mày. Với lại tao cũng hơi mệt. Mở dùm
tao đi.
Thịnh lồm cồm ngồi dậy, vặn số nhỏ nhất. Chị Thanh la lên:
- Mở gì yếu xìu vậy. Mạnh chút nữa coi.
Thịnh nhún vai mở hết số. Chiếc quạt quay vù vù như muốn lìa. Cô bé từ từ
tốp bớt lại.
Thịnh leo trở lên giường, Thịnh bỗng muốn hỏi chị Thanh một chút về đời
sống riêng tư của chị. Thịnh cũng không hiểu sao mình lại bỗng muốn như
vậy? Có lẽ bây giờ tâm hồn Thịnh đang xôn xao như một biến động bất ngờ
vừa chợt qua… Thịnh rụt rè:
- Chị Thanh này.
Chị Thanh vẫn không mở mắt:
- Gì?
- Chị chưa ngủ phải không?
Chị Thanh ậm ừ:
- Chưa, sao?
- Buồn qua muốn nói chuyện với chị… cho vui.
Chị Thanh bỗng mở bừng mắt, dường như câu nói của Thịnh có tác dụng
mạnh.
- Cha, nhỏ này bữa nay ghê quá ta, vui buồn gì nữa đây? Nói tao nghe coi.
Thịnh nhỏ giọng:
- Em thì đâu có gì… có điều… thích hỏi chị một vài điều, thí dụ như… khi
chị quen một người con trai, chị cảm thấy thế nào.
Chị Thanh thở ra:
- Thì… thêm một cây si nữa chớ sao, mệt thêm một chút, phiền phức thêm
một chút.
Bỗng chị lăn người qua, nhìn thẳng vào mắt Thịnh:
- Sao bỗng nhiên hôm nay mày tò mò vậy?
Thịnh lúng túng như vừa bị bắt gặp làm một điều gì không phải. Cô bé lắc
đầu:
- Dạ không… tại… tại em thấy nhiều người theo chị quá nên em hỏi.
Chị Thanh kiêu hãnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.