XANH NHƯ MÂY TRỜI - Trang 27

Chị Thanh cười lớn:
- Chỉ may khéo thôi sao?
- Và đẹp nữa.
Chị Thanh lấy tay kéo nhẹ vòng dây sau lưng:
- Hơi chật, nhưng không sao. Tao chỉ ngán nó rộng.
Chị Thanh sắp đi Vũng Tàu với nhóm bạn bè chỉ. Chỉ đi có mấy ngày thôi
nhưng chị Thanh cũng cậy cục xin ba tiền cho bằng được để may bộ đồ tắm
này. Có thể nói, chị Thanh chỉ dồn tiền cho việc may mặc… Nhan sắc chị
như thế, có lẽ cũng chả cần đến lụa là… Chị Thanh chắt lưỡi.
- Chà, kỳ này bọn tao đi chắc vui.
Thịnh hỏi:
- Chị không biết bơi mà đi Vũng Tàu nỗi gì. Ra ngoài đó, chị mặc đồ tắm…
đi dạo mát à?
Chị Thanh vẫn ngắm mình trong gương.
- Cần gì phải biết bơi mới mặc đồ tắm? Con này sao ngu tệ. Tao chỉ cần
mặc… biểu diễn chơi thôi, phơi nắng không cũng đủ rồi. Mày đi với bọn
tao không, tao giữ chỗ cho.
Thịnh lắc đầu:
- Em không hạp mấy vụ đi như vậy.
Chị Thanh bĩu môi:
- Mày chỉ hạp với ba cuốn sách thôi.
Chị xoay mình ngắm sau lưng một lần nữa rồi bắt đầu thay đồ. Thịnh hỏi:
- Sáng mai chị đi hả chị Thanh?
Chị Thanh gật đầu:
- Ừ! Bởi vậy mấy hôm nay tao cứ lo lấy áo quần không kịp… bây giờ thì
yên tâm rồi. Mày leo lên kệ lục cái vali, tìm dùm tao hai cái quần short
cũ…
Chị thu xếp đồ vào cái túi nhỏ mượn của anh Thái. Trông chị thật nôn nao.
Thịnh bỗng nghe thèm vô cùng những niềm vui vô tư của chị Thanh…
Tiếng chị Thanh:
- Mày muốn quà gì ngoài Vũng Tàu.
- Cho em một nắm cát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.