XANH NHƯ MÂY TRỜI - Trang 25

thiệu bạn rồi kéo tay Hiền lên lầu, Nghiêm nói với Thanh:
- Hình như Thịnh không thích tôi đến.
Tiếng chị Thanh:
- Con nhỏ đó như vậy, kệ nó, anh đừng để ý…
Thịnh đi như ma đuổi, Hiền hỏi bạn:
- Ai vậy mày?
- Bạn chị Thanh!
- Xạo! Bạn chị Thanh mà mày ngồi được nói chuyện như vậy tao cùi. Quen
mày hả?
Thịnh bỗng nổi cáu:
- Bạn ai thây kệ, mày hỏi gì hỏi dữ vậy?
Rồi thấy mình vô lý, Thịnh nhỏ giọng:
- Tao xin lỗi mày!
Hiền không nói gì nhưng cô bé mơ hồ hiểu nỗi khổ tâm của đứa bạn thân.
Thịnh nằm xuống giường, Hiền nói:
- Định lại rủ mày đi mua ít sách. Tao thiếu nhiều lắm.
Thịnh chép miệng:
- Sao mày không lại đằng nhỏ Liên, nhỏ Mai? Tao lười đi đâu lắm.
Hiền thẳng thắn:
- Vì tao thương mày nhất, tao muốn cho mày đi chơi đây đó, mày cứ ru rú
trong nhà hoài tao thấy mày khổ quá. Lúc sau này tao thấy mày buồn.
Hiền nói đúng. Sao Thịnh cứ rút lui vào bóng tối của đời sống trong khi
đường sáng dành cho tất cả mọi người chứ không riêng một ai, Thịnh buồn
bã:
- Tao cảm thấy… mình không được quyền sống bình thường như mọi
người.
Hiền cau mặt:
- Sao mày nói thế?
Thịnh cười héo hắt:
- Mày còn hỏi tao câu đó sao?
Hiền gật gù:
- Tính tao ưa nói thẳng, nói gì mày đừng buồn. Tại mày có một bà chị quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.