XIN CẠCH ĐÀN ÔNG - Trang 18

ngủ. Không ăn thua gì! Ba giờ rưỡi sáng tôi bỏ cuộc và uống nửa viên thuốc
ngủ. Chín giờ sáng mẹ tôi gọi điện.

- Giờ này mà con vẫn còn ngủ hay sao?

Tôi không biết tại sao bố mẹ tôi lại ly dị nhau.

Ở đó, ở làng quê, chưa có điện thoại. Như thế càng hay. Tôi sẽ sống hòa

nhập với thiên nhiên.

***

Tosia hoàn toàn tán thành. Nó muốn kiếm một con mèo con. Bà chủ đất

nâng giá thêm năm ngàn.

- Tôi đồng ý, - tôi nói luôn.

- Nhưng tôi còn phải bàn với thằng con trai nữa, - bà ta nói.

Lạy Chúa, Ngài cho phép xác suất phụ nữ bị ruồng bỏ và đang sống cô

đơn xây nổi một ngôi nhà nho nhỏ xinh xắn, một mái ấm gia đình cho
mình là bao nhiêu đây? Xin hãy sắp đặt để lần này xác suất lại rơi trúng vào
con, như Ngài đã làm vậy khi để con bị chồng ruồng bỏ!

Rốt cuộc con cũng phải được hưởng cái gì đó, bù cho việc cô ả Jola cả

đời chẳng bao giờ mắc bệnh đậu mùa chứ?!

***

Nói chung tôi không biết, một người, ý tôi là một phụ nữ, có thể làm lại

từ đầu cuộc đời mình được bao nhiêu lần. Còn bản thân tôi, giờ đây tôi
đang làm điều ấy, trong một chừng mực nào đó, như một cố tật. Không
ngưng nghỉ. Tôi không biết tại sao điều đó lại cứ nhằm trúng vào tôi. Và sẽ
chẳng bao giờ tôi biết được ngọn nguồn. Rõ ràng tôi phải nhầm lẫn một cái
gì đó, bởi những người bình thường vẫn cứ sống bình thường. Họ không bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.