XIN CẠCH ĐÀN ÔNG - Trang 241

được sức mạnh của chính mình, diện mạo của thế giới sẽ khác đi! Bằng
không, chúng ta chỉ là những con hầu mà thôi!

Mấy con mèo của tôi từ nhà bếp quay vào. Một con lại nằm cạnh con

chó, con chó khẽ gầm gừ, nhưng không hề nhúc nhích, một con nhảy lên
đùi tôi và quay lưng ra ngoài, còn cái mõm rúc vào dưới khuỷu tay tôi - nó
kêu meo meo, con thứ ba nhảy lên bàn, chộp lấy chiếc bút bi, quăng xuống
nền nhà và chơi trò quyết đấu với chiếc bút này.

Tôi cố nuốt những câu cuối cùng. Liệu chị ta có nói thật hay không? Liệu

mấy con mèo yêu quý của tôi có phải trả giá về sự khác biệt giữa nữ giới
chúng tôi và lũ nam giới bẩn thỉu đang lợi dụng tôi, tệ hơn thế, họ nhét tôi
vào những khuôn mẫu mà tôi không có chút khái niệm nào, rằng đích thị
tôi đang đau khổ, chỉ có điều tôi không biết chuyện này? Hay là, phải chăng
cuộc đấu tranh với họ là cần kíp, có điều tôi đã quên mất mà thôi?

Có tiếng động cơ xe ôtô. Adam! Ồ, suýt nữa thì tôi đã lao ra, nhưng tôi

nhìn nhà nữ trí thức, nhà nữ quyền. Nụ cười đắc thắng xuất hiện trên
gương mặt chị ta. Tôi bất lực. Cánh cổng kêu loảng xoảng, tôi không đứng
dậy nổi. Người ta sẽ không có được đám đàn ông cưỡi đầu cưỡi cổ tôi! Tôi
không phải chạy ra cửa và sung sướng trong lòng hỏi, hôm nay anh thế nào.
Anh hãy đi mà tự mở cửa lấy. Anh có chìa khóa. Anh ta đừng nghĩ mình có
ưu thế gì!

Người đàn ông bước vào. Con chó chạy ra, nó mừng cuống quýt đón

anh ngoài tiền sảnh. Con Zaraz áp sát anh rồi bước theo sau. Con Znajda
nằm trên đùi tôi nhảy tót xuống, đuôi cong tớn lên và đàng hoàng đi vào
bếp. Con Potem quăng cây bút bi và nhảy theo con Znajda, vừa chạy vừa cố
chộp đuôi của con mèo kia.

Còn tôi ngồi tại chỗ. Qua cánh cửa hé mở tôi nhìn thấy Adam đặt tờ báo

và chiếc túi xách xuống bàn, mang các thứ thực phẩm vừa mua vào bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.