XIN CẠCH ĐÀN ÔNG - Trang 79

Bố tôi gọi điện để bảo là, chắc chắn nhà tôi lạnh thấu xương, và nếu như

tôi trước có yêu cầu bố cho lời khuyên thì bố có thể đã bảo... nhưng bây giờ
chẳng còn gì phải bàn nữa rồi.

Mẹ tôi lại gọi điện để rút lại ý kiến bảo rằng cứ nghĩ là thấy lo. Chắc hẳn

nhà tôi rất tuyệt và tôi đang mừng hết nỗi, thế nhưng mẹ thấy lo khi nghĩ,
Tosia đi học trường làng thế nào đây. Đường xa như thế!

Bố tôi gọi điện và hỏi, trường xa như vậy Tosia đi học thế nào, và rằng,

nếu như tôi trước muốn bố cho lời khuyên, thì chắc có lẽ bố đã khuyên
tôi..., nhưng bây giờ thì chẳng còn gì phải bàn nữa rồi.

Mẹ tôi gọi điện để rút lại điều lo lắng về Tosia, bởi lẽ không khí trong

lành chắc làm cho hai mẹ con tôi dễ chịu. Nhưng Tosia đã có áo lông mùa
đông chưa...

Bố tôi gọi điện và hỏi, thế Tosia đã có giày đông chưa, vì trời rét thấu

xương, mà nó phải đi bộ, nếu như tôi đã hỏi bố lời khuyên v.v...

Ở trường gọi điện báo Tosia không đi học.

***

Tosia và con gái Ula rủ nhau bùng học, vì trời quá lạnh, trường thì xa.

Cả ngày chúng lang thang trong rừng, vì cả tôi, cả Ula đều ở nhà. Bây giờ nó
bị sổ mũi, nằm dài thượt trước cái tivi. Con bé Agata nhà Ula cũng lên cơn
sốt. Ula không hề biết hai đứa không đến trường. Tôi có nên nói cho cô ấy
biết chuyện này không nhỉ?

Ula chạy sang đưa mấy viên aspirin, vì nhà tôi không có.

- Tớ nghĩ mãi, không biết có nên nói với cậu không nữa, hai đứa con gái

của chúng ta không đến trường, - Ula lên tiếng ngay từ ngoài cửa. - Tớ đã
bảo Agata, nếu nó khăng khăng không thể cuốc bộ đến trường thì phải nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.