XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 129

Cùng thành phố? Gửi bưu điện?

Cừu Chính Khanh nghĩ không ra thời đại này ai còn gửi thư qua đường

bưu điện, chắc không phải trò đùa của Doãn Đình chứ?

Cầm thư trên tay, trên bìa thư là nét chữ vừa non nớt vừa ngay ngắn

bằng bút chì, địa chỉ gửi từ cô nhi viện.

Cừu Chính Khanh mở ra, thì ra là một lá thư cảm ơn.

“Chú Cừu Chính Khanh thân mến!” Lá thư mở đầu như thế. Khoé môi

Cừu Chính Khanh bất giác cong lên, tưởng tượng ra giọng nói và ngữ khí
của Tiểu Thạch Đầu. Trong thư cảm ơn anh đã quyên góp cho những đứa
trẻ ở vùng núi, cũng cảm ơn đã đưa chúng về cô nhi viện. Còn nói chúng
cháu sẽ đem tình thương của chú gửi đến cho các bạn ở vùng núi kia, chú
cứ yên tâm.

Ký tên bên dưới: Thạch Lượng, Hàn Tiểu Đông, Lưu Cầm.

Ba cái tên là ba nét chữ, thấy rõ là do chúng ta tự tay ký lên.

Một lá thư đơn giản như vậy, Cừu Chính Khanh lại nghiêm túc đọc đi

đọc lại ba lần, đọc xong rồi vẫn không nỡ buông ra. Đây không phải lần đầu
anh được người ta cảm ơn, nhưng lại làm anh cảm thấy, nói sao nhỉ, có một
niềm vui không thể hình dung được. Mãi cho đến khi thư ký gọi điện thoại
nội bộ cho anh báo đã đến giờ họp, anh mới phát hiện mình lại ngây người
một lúc rồi. Anh cất lá thư đi rồi nhìn lên máy tính, buông một tiếng thở
dài. Trong kế hoạch của anh, trước khi cuộc họp bắt đầu xử lí xong hai hợp
đồng, tiến độ bây giờ đã muộn lắm rồi.

Anh cảm thấy trách nhiệm này nên quy hết cho Doãn Đình.

Cừu Chính Khanh cầm máy tính xách tay lên đi vào phòng họp.

Mao Tuệ Châu trước khi vào phòng họp đã gặp Thôi Ứng Vỹ, sáng nay

cô cố ý đến trễ một chút, tránh giáp mặt ông ta. Ngô Phi nhắn tin cho cô nói
sáng sớm cậu đã nói chuyện với Thôi Ứng Vỹ theo những gì luật sư đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.