XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 131

Nói tóm lại, bây giờ bắt buộc phải đổ lỗi cho bất tài và sơ suất nên mới

gây ra tổn thất cho công ty, không phải là tham ô phạm pháp. Sơ suất là
trách nhiệm Thôi Ứng Vỹ trốn không khỏi, còn tội danh bất tài kia cũng
phải có người gánh. Người đó tất nhiên là Mao Tuệ Châu rồi.

Giờ Thôi Ứng Vỹ và Mao Tuệ Châu đi lướt qua nhau, ông ta cười lạnh

với cô: “Cô giỏi lắm, Zoe.”

“Cảm ơn.” Mao Tuệ Châu cũng trả lại ông ta một nụ cười lạnh.

Cuộc họp buổi chiều diễn ra được một nửa, Thôi Ứng Vỹ thì thầm gì

đó với những đại diện kia, rồi tuyên bố tan họp, chỉ còn bọn họ ở lại trong
phòng họp với nhau.

Mao Tuệ Châu không được gọi tới.

Cô đã chuẩn bị tâm lí từ trước, cũng vờ như không có việc gì. Không

khí trong công ty thật sự căng thẳng, ngồi cả ngày trong phòng họp Ngô Phi
cũng chỉ nhẫn nhịn rồi lại nhẫn nhịn, có thể im lặng thì sẽ không lên tiếng.
Đương nhiên với Thôi Ứng Vỹ, Ngô Phi không lên tiếng thì càng tốt.

Mao Tuệ Châu trở về phòng làm việc của mình, châm một điếu thuốc.

Không biết tình hình tiếp theo sẽ thế nào, cô đã gây thù chuốc oán rồi, kẻ
thù còn là cấp trên, là người nắm trong tay quyền sinh sát đối với công việc
của cô. Cô nhả ra một làn khói, nhớ đến nụ cười lạnh của Thôi Ứng Vỹ.

Cô đoán Thôi Ứng Vỹ nhất định sẽ giải quyết được mấy vị đại diện kia.

Ngô Phi đang nắm thóp của ông ta, ông ta không dám động đến cậu ấy, sẽ
tiếp tục lôi kéo Ngô Phi về bên mình, bảo vệ cậu ấy như trong cuộc họp
hôm nay, ông ta chắc sẽ có ý định biến Ngô Phi thành người của mình.

Những việc như vậy xảy ra quá nhiều rồi. Nhưng ít ra Ngô Phi không

cần gánh hoạ và bị điều tra, cũng không cần mang theo tội danh mà bị đuổi
việc, bảng lí lịch không có vết dơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.