XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 132

Mao Tuệ Châu rất muốn gọi điện trò chuyện với Cừu Chính Khanh một

lát, tuy vừa gọi vài tiếng đồng hồ trước, nhưng bây giờ cô thật sự muốn
nghe ý kiến của anh. Tuy cô không hối hận, nhưng cũng cần có người nói
với cô rằng cô làm đúng lắm.

Điện thoại gọi đi thì tín hiệu bị ngắt, sau đó cô nhận được tin nhắn:

“Đang họp, lát nữa gọi lại cho cậu.”

Mao Tuệ Châu thở dài. Người đàn ông bận rộn như thế thật không tốt.

Khi cần đến anh thì anh lại bận. Cô chợt tự ti nghĩ, cô là phụ nữ, phụ nữ thì
vẫn còn một đường để đi, không có công việc thì có thể đi lấy chồng. Nghĩ
đến đây cô lại càng thấy mỉa mai.

Cô vất vả lăn lộn đến ngày hôm nay đâu phải để không có việc làm thì

đi lấy chồng. Mãi đến gần sáu giờ Cừu Chính Khanh mới gọi lại cho cô, hỏi
cô có việc gì. Mao Tuệ Châu nói không có gì, cô quên mất lúc đó muốn hỏi
anh cái gì rồi, bận hết việc này tới việc khác nên quên mất, chắc không phải
việc quan trọng.

“Ồ. Nếu cậu có việc gì thì cứ gọi cho mình. Mình đi làm việc tiếp đây.”

Cừu Chính Khanh lịch sự nói, sau đó cúp máy.

Mao Tuệ Châu nhìn điện thoại trên tay mình, thật ra cô chẳng có việc

gì để làm cả, cô vẫn một mực ngồi ngây người trong phòng làm việc thôi.
Nhưng cô chợt nghĩ, cô và Cửu Chính Khanh thích hợp với nhau sao? Sau
này có khi nào vào lúc cô cần anh, anh đang họp, khi cô cố gồng mình tỏ ra
mạnh mẽ, anh nói anh đang bận.

Mao Tuệ Châu bắt đầu thấy buồn.

Thôi Ứng Vỹ dẫn theo thư ký cùng mấy vị đai diện của tổng công ty đi

qua trước cửa phòng làm việc của Mao Tuệ Châu, họ chuẩn bị đi ăn. Họ
không gọi cô, cô cũng chẳng quan tâm. Ông chủ đã đi rồi, mọi người cũng
chuẩn bị ra về. Mao Tuệ Châu vẫn ngồi yên đó, chưa muốn động đậy. Ngô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.