XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 157

Bữa cơm này cuối cùng cũng kết thúc trong sự bàn luận sôi nổi của Cố

Anh Kiệt và Doãn Đình rồi sau đó Cừu Chính Khanh đưa Doãn Đình về.

Khi xe đi được nửa đường, anh mới chợt nhớ Cố Anh Kiệt không hề

nói muốn đưa Doãn Đình về, mà Doãn Đình cũng không hỏi anh có thuận
đường chở cô về hay không. Khi ra về, hai người họ nói “tạm biệt” với Cố
Anh Kiệt, sau đó anh có thể dẫn Doãn Đình đi về hướng xe mình. Vậy mà
anh lại cảm thấy chuyện này hoàn toàn tự nhiên, không có chỗ nào không
ổn.

Xem ra Doãn Đình thật sự có bản lĩnh trở nên thân thiết với bất cứ ai.

Cừu Chính Khanh nhớ đến đám đồng nghiệp học theo Doãn Đình chụp
hình nhắm một mắt trên Weibo của anh.

“Anh cười gì thế ?” Doãn Đình hỏi.

Cừu Chính Khanh phát hiện ra mình đang cười. Anh hỏi lại cô: “Đáp

án của câu một mắt với hai mắt của cô là gì vậy ?”

Doãn Đình mím môi cười, còn cố tình làm ra vẻ đắc ý, còn chưa mở

miệng thì điện thoại của Cừu Chính Khanh reo lên, anh nhìn qua, là Mao
Tuệ Châu gọi.

Doãn Đình nhắc anh: “Anh tấp xe vào bên đường rồi hãy nghe.”

Cừu Chính Khanh vốn định tiếp tục lái xe, khi nào về rồi gọi lại sau,

nhưng Doãn Đình đã nói vậy rồi, anh cũng thuận tay dừng xe vào bên
đường, ấn nút nhận cuộc gọi.

Mao Tuệ Châu nói cô ấy vừa làm thêm giờ xong, hỏi Cừu Chính

Khanh đang ở đâu, có thể ra uống vài ly không. Giọng cô nghe có vẻ rất
mệt mỏi, Cừu Chính Khanh nghĩ cái cô cần không phải là uống vài ly, mà là
một người bầu bạn. Có lẽ công việc của cô thật sự rất rắc rối, vậy nên anh
nhận lời. Hỏi xong địa điểm, anh bảo Mao Tuệ Châu ngồi đợi anh sẽ đến
muộn một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.