XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 198

“…”

Cừu Chính Khanh thấy mặt Doãn Đình xụ xuống, nhất thời muốn cười.

Doãn Đình vẫy tay với anh: “Thôi vậy, anh cứ nghiên cứu cổ phiếu tiếp

đi. Tạm biệt.” Sau đó cô liền vội vội vàng vàng rời đi.

Cừu Chính Khanh cười không nổi rồi, không phải chứ, cô nương à,

bình thường không phải cô vẫn vui tính lắm sao ?

Tạm biệt? Khó khăn lắm hai người mới gặp được nhau đó!

Đột nhiên Cừu Chính Khanh sởn gai ốc vì suy nghĩ của bản thân, sao

anh lại nghĩ khó khăn lắm hai người mới gặp được nhau?! Hai người họ lại
không có quan hệ gì, không gặp thì đã làm sao.

Khó khăn lắm… Đúng là một câu thâm sâu.

Doãn Đình đi được vài mét đột nhiên quay đầu lại : “Anh còn không

mau qua đây? Em dẫn anh đi ăn món ngon.”

Vậy là “tạm biệt” của cô không phải là “tạm biệt” như anh nghĩ sao?

Cừu Chính Khanh lại nhìn Doãn Đình chằm chằm. Lúc nào cô cũng

nói một đằng làm một nẻo như thế, nhưng anh lại thấy không có vấn đề gì.

Đương nhiên là không có vấn đề gì rồi, cô đâu phải nhân viên của anh.

Doãn Đình cười với anh: “Ngây ngốc cái gì đó, anh có đi không?”

Chân Cừu Chính Khanh vô thức đi theo cô.

Tại sao những ngôi sao trên trời lại sáng đến thế!

Hình như Cừu Chính Khanh hiểu được chút chút rồi.

Doãn Đình dẫn Cừu Chính Khanh đến bàn để đồ ăn, chỉ cho anh biết

món này ngon, món kia bình thường, món này cô không thích lắm nhưng
cũng phải xem khẩu vị của anh. Cô còn nói anh đến trễ, chắc là bụng đã đói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.