XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 27

Nhân viên phục vụ đi qua thu dọn bát đĩa đã ăn xong. Trong chốc lát,

trước mặt Doãn Đình đã được thu dọn sạch sẽ. Cô bắt đầu suy nghĩ lời thoại
nên nói để chào tạm biệt. Một cái bóng đèn đạt chuẩn là phải hiểu ý người
khác, ăn no rồi thì phải rút lui thôi. Cô đã chuẩn bị xong.

Bộ dáng suy tư của Doãn Đình bị Cừu Chính Khanh liếc thấy, cái liếc

mắt của Cừu Chính Khanh lại dẫn theo cái liếc mắt của Mao Tuệ Châu, khi
Doãn Đình ngẩng đầu lên thì thấy hai người đều đang nhìn mình.

“Em ăn xong rồi.” Câu mở lời này thật quá đơn giản dễ hiểu, tiếp theo

việc cần làm là thể hiện ý cảm ơn và xin lỗi. “Thức ăn rất ngon, cảm ơn
Cừu tổng đã ra tay giúp đỡ. Em quấy rầy lâu như vậy, thật là ngại quá, vậy
nên em xin phép cáo từ trước.” Tiếp theo nữa là thể hiện ý xin giúp đỡ,
“Nhưng vẫn phải nhờ Cừu tổng cho em mượn thêm bốn mươi lăm đồng.
Em đi lấy xe, sau này sẽ trả lại cho anh.”

Nói liền một hơi, rõ ràng rành mạch, quả quyết lưu loát, Doãn Đình rất

hài lòng với bản thân.

Cừu Chính Khanh rút ví, lấy ra hai trăm đồng đưa cho cô: “Bốn mươi

lăm đồng làm sao đủ, lỡ chẳng may xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì
không hay lắm. Số tiền còn dư cô cứ giữ để phòng thân, lỡ không vào nhà
được thì có thế gọi xe hay ăn uống gì đó.”

Sự hào phóng của Cừu Chính Khanh làm cho Mao Tuệ Châu nhíu mày.

Doãn Đình thì không hề khách sáo: “Dạ!” Cô thoải mái nhận lấy, sau đó
đứng lên chào Cừu Chính Khanh và Mao Tuệ Châu một tiếng rồi đi mất.

Mao Tuệ Châu nhìn theo bóng dáng nhẹ nhàng khoan thai của Doãn

Đình ra khỏi nhà hàng, nhịn không được hỏi Cừu Chính Khanh: “Cô ấy làm
nghề gì vậy?”

“Hình như là làm hành chính cho một công ty in ấn nào đó thì phải.”

Nếu anh nhớ không nhầm thì lúc trước Doãn Đình từng nói cô ấy làm việc
cho công ty in ấn của bố mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.