XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 288

Bưng hai bát mì lớn ra, cô một bát, anh một bát. Thấy cô cười rất vui

vẻ, trong lòng anh cũng cảm thấy ấm áp. Thật vui, không ngờ lần đầu tiên
được cùng cô ăn bữa cơm chỉ hai người lại là trong bếp nhà anh.

“Ấy, sao tô của anh không có thịt.” Doãn Đình phát hiện ra rồi gắp ít

thịt viên và thịt hộp trong bát của mình qua cho anh.

Cừu Chính Khanh đỏ mặt. Chẳng qua anh muốn cho cô ăn ngon và

nhiều một chút. Tiếc là trong tủ lạnh nhà anh chẳng có gì ngon.

“A, anh đỏ mặt rồi.” Doãn Đình lại phát hiện.

Cừu Chính Khanh bị cô nói mặt càng đỏ hơn, cố gắng nghiêm mặt lại.

“Có nghiêm mặt thì nó vẫn đỏ mà.” Doãn Đình không chút nể tình

vạch trần anh.

Doãn Đình mỉm môi cười, Cừu Chính Khanh không để ý đến cô, cúi

đầu ăn mì. Anh gắp miếng thịt lúc nãy cô cho anh vào miệng trước, rất
ngon. Ăn loại thịt này bao nhiêu năm, trước giờ anh không biết nó lại ngon
như vậy.

Doãn Đình càng muốn cười, thì ra khi anh đối tốt với người khác thì sẽ

xấu hổ. Nghĩ lại thì, anh vẫn luôn đối xử với cô và những người khác rất
tốt, tuy có lúc nghiêm túc quá. Anh lén bỏ hết thịt vào bát của cô, Doãn
Đình đột nhiên cũng đỏ mặt.

Cô lén đưa mắt nhìn Cừu Chính Khanh, anh gần như dán hẳn mặt vào

trong bát rồi. Cô thấy anh cũng đáng yêu lắm, người nghiêm túc như vậy
mà cũng xấu hổ.

Ăn được gần nữa bát mì thì nghe tiếng Đại Đại kêu trong phòng. Doãn

Đình liền bỏ đũa xuống chạy đi xem, Cừu Chính Khanh cũng đi theo, con
mèo kia không sao cả, Doãn Đình xoa đầu trấn an nó, nó không kêu nữa.

“Chắc là nó hơi sợ.” Doãn Đình nói. Với kinh nghiệm ít ỏi về lĩnh vực

chăm sóc mèo của cô, cô cảm thấy như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.