XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 332

mà ôm lấy cánh tay Cừu Chính Khanh. Doãn Đình đưa máy ảnh lên chụp
lại.

Giá mèo đã lắp xong, mèo Đại Đại hưng phấn nhảy lên đó, mắt đối

mắt, mặt đối mặt với Cừu Chính Khanh. Cừu Chính Khanh nói với nó:
“Giờ thì có cái để chơi rồi, không được phá nữa đấy.” Câu trả lời của Đại
Đại là cuộn mình lại. Doãn Đình chụp liên tục mấy tấm, cả người và mèo
đều không thoát khỏi ống kính của cô.

Đồ đạc đã sắp xếp xong xuôi hết, Đại Đại chơi rất vui. Cừu Chính

Khanh nhân lúc này mở cửa ra cho thông gió, mèo Đại Đại vẫn tiếp tục
chơi, không chạy ra ngoài. Doãn Đình luôn tươi cười, chăm chú chụp hình.
Cừu Chính Khanh không biết giờ nên làm gì. Chụp hình anh không hỗ trợ
cô được, ngồi không ở đây thì lại thấy rất ngốc.

Đột nhiên Doãn Đình nói: “Anh làm việc đi, em chụp thêm mấy tấm

nữa sẽ đi ngay.”

Chụp hình là để Đại Đại thể hiện nét đáng yêu cho dễ tìm người nhận

nuôi sao? Cừu Chính Khanh quyết định phải giải quyết vấn đề này trước:
“Thật ra, Đại Đại ở chỗ tôi rất ổn. Cô xem, nó thích ứng nhanh như vậy cơ
mà. Ở đây có không gian, cũng không có con mèo khác tranh giành ức hiếp
nó, cô còn có thể thường xuyên đến thăm nó. Nếu đổi qua nhà khác, có khi
không gian không rộng bằng thế này, để không hết được nhiều đồ như vậy.
Về sau người ta cho nó ăn gì, có cho ăn đồ hộp hay không, cô cũng không
tiện xen vào. Lỡ như nhà người đó đối xử tệ với nó, cô cũng không biết
được.”

Doãn Đình chớp mắt: “Nhưng công việc của anh rất bận, cũng đâu thể

nuôi nó lâu dài được.”

“Ngắn hay dài không phải đều như nhau sao?” Cừu Chính Khanh cố

gắng tranh thủ, “Chỉ là ra cửa để thức ăn, về nhà dọn vệ sinh thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.